Tóm tắt:
Anh công là đại sư luyện khí ở Ma giới, bữa đi chơi thấy em thụ, lúc đó là mèo trắng đang chơi bắt cá thì tóm về cung phụng. Một hôm nổi hứng gom mấy thứ đồ lạ lạ muốn luyện thần khí, ai dè lúc mở lò thần khí chẳng thấy đâu, mà thấy bị lưỡng đạo chính tà đuổi giết do tưởng anh làm ra được thần khí hủy thiên diệt địa. Anh giết hết cả đám thì sức cũng kiệt, thấy mèo cưng của mình an toàn rồi thì nhắm mắt xuôi tay, cơ mà xác anh chết nhưng hồn anh vẫn sống, phiêu đãng mấy trăm năm thì tìm được một cái xác để nhập vào. Sau khi sống lại rồi thì làm gì? Y như văn án, báo thù hay xưng bá chẳng đáng cây đinh, chuyện đầu tiên là phải tìm lại bé mèo nhà anh cái đã ┐( ̄∀ ̄)┌ .
Có bạn bảo bị loạn nhân vật đại sư huynh nên mình viết sơ lại bảng nhân vật trong Ốc Vân Tông. Ốc Vân Tông có ba động thiên và bảy mươi hai phúc địa. Mỗi một động thiên có động chủ và đệ tử.
Ốc Thiên Động
Động chủ: Thiên lang (cũng là tông chủ)
Đệ tử chân truyền:
Đại đệ tử: Viêm Liệt. Nhị đệ tử: Tử Mạch. Tam đệ tử: Bạch Lạc. Tứ đệ tử: Mặc Hùng. Ngũ đệ tử: Lang Tử.
Ốc Huyền Động
Động chủ: Huyền Cơ
Đệ tử chân truyền:
Đại đệ tử: Nguyên Hải. Nhị đệ tử: Hoa Tình. Tam đệ tử: Ngọc Ly. Trước mắt truyện chỉ nhắc đến bấy nhiêu nên không rõ còn người nào nữa không.
Ốc Thanh Động
Động chủ: Thanh Đồng
Đại đệ tử: Mạnh Hổ. Nhị đệ tử: Mạc Thiên Liêu
Thường gọi đại sư huynh thì có thể chỉ một trong các đại đệ tử chân truyền, tùy theo từng động. Ví dụ như Mạc Thiêu Liêu thì gọi Mạnh Hổ là đại sư huynh, nhưng chỉ gọi Viêm Liệt là sư huynh thôi vì Viêm Liệt không cùng ở động.
Mà truyện này tác giả đặt tên vui lắm nhé, công tên Mạc Thiên Liêu, đọc trại là mộc thiên liệu, chính là bạc hà mèo trong truyền thuyết: )) Thụ tên Thanh Đồng, chữ này lấy từ một câu thơ khắc trên cái lò luyện khí của công. Trong chính văn còn có một ma tôn đã thế chỗ công lúc công chết tên là Xích Tường, “xích” cùng âm với “cật”, nghĩa là ăn, “tường” là từ chỉ cục phân (trong Bảo mẫu rất bận có nè), vậy nên tên cháu nó chính là “ăn shit” =)))) Tác giả gọi vậy luôn.