Thân Ở Tận Thế Ta Dựa Vào Nhặt Bảo Rương Trở Thành Đại Lão


{Tôi thật không nhìn lầm, đó là A Phiêu! Nó giống hệt người thật, chỉ khác là toàn thân đen trắng không màu, giống như người bước ra từ bức ảnh đen trắng.

Tôi giật mình hét lên, còn gọi A Phiêu tránh ra, các người nói đó không phải là A Phiêu mà tôi nói dối các người để làm gì, có ích lợi gì? }

{ Có thể nào là dị nhân không? }

{Hừ, nghe người bên trên nói, cả dị nhân và A Phiêu đều đáng sợ như vậy, ngày mai không dám ra ngoài.

}

{Có lẽ là không, nhưng thật khó để nói.

Chúng tôi ở đây để tồn tại chứ không phải đi nghỉ.

Mọi người nên chuẩn bị tinh thần trước.}

{Tôi phải làm gì nếu gặp phải? Có cách nào giải quyết không? }

{Vì nó là sinh vật của thế giới này nên trong rương kho báu sẽ có những thứ tương ứng.

Điều đó phụ thuộc vào việc bạn có lấy được nó hay không.}

...

Mọi người đang nói về điều gì vậy?

Hạ Nhiên không nói nên lời, tiếp tục lén nhìn màn hình, lặng lẽ duỗi chân vào chăn.

{ Để tôi kể cho bạn nghe một điều kỳ lạ nữa nhé.

Hôm nay tôi đang hái nấm trong rừng.

Tôi đột nhiên nghe thấy một tiếng nổ khi đang đi, toàn thân tôi lập tức nóng như lửa đốt có lẽ đã bị nhiễm bệnh.

Nếu thời gian bảo vệ không giảm được 70% thiệt hại thì mọi người có lẽ đã chết.

}


{Hôm nay tôi đang hái quả dại, một con Địa Long dày bằng cánh tay bỗng nhiên nhô lên khỏi mặt đất, nếu tôi không phản ứng nhanh, Địa Long đã ăn mất rồi.

}

{ Địa Long dày bàng cánh tay là đúng hay sai } ( Địa long là con giun đất)

{ Tôi có cái gì lừa người chứ, ai sẽ cầm mạng nhỏ của mình nói đùa, tôi trước kia câu cá không ít bắt cái đồ chơi này làm mồi câu, sẽ không nhận lầm.

}

{Tôi cũng gặp phải một con thỏ mắt đỏ cao bằng nửa người, nó sẽ cắn người khi nó nhảy lên nhảy xuống.

Tôi đoán tình trạng thỏ chạy trốn khỏi con người sẽ không bao giờ quay trở lại nữa.}

{Nếu bạn đang đi trên mặt đất bằng phẳng và nhìn thấy một bao cát phồng lên, bạn phải đi xung quanh nó càng xa càng tốt, nếu không bạn sẽ chết.

Đây là kinh nghiệm mà tôi phải trả giá bằng nửa mạng sống của mình.}

{Tôi gặp giống anh trai Địa Long lầu trên, tôi muốn hỏi trái rừng bạn hái có ăn được không? Nếu vậy thì ngày mai tôi sẽ hái một ít.}

{ Tại sao bạn lại quan tâm đến vậy khi bạn sắp chết đói? Tôi ăn trái cây rừng vào buổi sáng và luộc rau rừng với nước sông vào buổi tối.

Ngoài ra, không phải có người bán trái cây sao? ? Tôi nhìn đều như nhau thôi.

}

{Mọi thứ trong sương độc đều có độc.

Trong thời gian ngắn có thể không thấy rõ, nhưng lâu ngày có thể không thấy rõ sao.

Hơn nữa, trái cây do người khác bán ra có màu sắc rất tươi sáng, rõ ràng là đã qua sơ chế.

.

}

{Đáng lẽ nó phải được thanh lọc.

Hôm nay tôi đã cấp một thẻ thanh lọc có thể thanh lọc mọi ảnh hưởng tiêu cực.

Tôi đã thanh lọc một giỏ trứng trước khi thanh lọc hơi xỉn và đen, nhưng sau khi thanh lọc chúng trở nên tinh khiết và sáng hơn rất nhiều.

.

}

...

Độc vô hình trong rừng, thỏ ăn thịt người, Địa Long, bao cát phồng lên...!Đây chẳng lẽ là tổ kiến?

Theo quan điểm hiện tại, động vật đột biến đều ăn thịt người.


Kiến có lẽ cũng ăn thịt người.

"Xì~"

Kiến sống trong tổ, nếu ăn thịt người thì thật sự rất đáng sợ.

Cô chắc chắn sẽ tránh xa khi gặp chúng nó trong tương lai...

Hạ Nhiên tổng hợp lại những thông tin có được khi nhìn trộm màn hình rồi ngủ quên lúc nào không hay.

Sau một đêm không mộng mị, Hạ Nhiên bị đồng hồ sinh học đánh thức vào ngày hôm sau đúng giờ.

Tắm rửa đơn giản xong, cô nhanh chóng nấu một nồi cháo thịt lớn cho no bụng, thanh lọc vài trái rừng để ăn, còn một canh giờ nữa rương bảo bối mới được làm mới, Hạ Nhiên cầm dao rựa lên đường.

Hôm nay cô có quá nhiều việc phải làm.


Hoa quả, rau rừng, măng, cá, những thực phẩm này đều được đựng trong một chiếc hộp.

Cô cũng phải thu hoạch cây lanh, tre, gỗ, đá và các vật liệu khác.

Dù sao đi nữa, hãy cố gắng hết sức và đạt được nhiều nhất có thể.

Nơi có trái rừng gần gốc nhất nên Hạ Nhiên đến vườn trước.

Cô tiếp tục nhặt cho đến tám giờ và dừng lại khi được nhắc làm mới rương kho báu.

Bỏ hộp tre vào ba lô, Hạ Nhiên mở bảng ra.

Sau khi làm theo lời nhắc trên bản đồ và lên kế hoạch cho lộ trình truy tìm kho báu ngày hôm nay, Hạ Nhiên bắt đầu cuộc truy tìm kho báu không ngừng nghỉ.

Ba tiếng sau, Hạ Nhiên trở về căn cứ.

Hôm nay, cô đã nhận được tổng cộng 18 rương kho báu.

Không chỉ số lượng lớn hơn hôm qua mà chất lượng cũng cao hơn rất nhiều.

Một rương kho báu kim cương, ba rương kho báu hoàng kim, hai rương kho báu bạc, còn lại đều là rương gỗ.

Mở tất cả.

Hạ Nhiên thu được 3 quả trứng, 6 tấm da, 1 cục vàng, 100 cục sắt, 1 chậu hoa...!Sơ cấp công năng trị liệu thẻ 1, sơ cấp thể chất thuộc tính thẻ 3, 1 thẻ mở rộng, 1 thẻ kỹ năng tàng hình, 1 pha lê xanh, thẻ nâng cấp căn cứ 1.

[Thẻ nâng cấp căn cứ, vật phẩm tiêu hao một lần, có thể cải thiện cấp độ cơ bản trong một phạm vi nhất định sau khi sử dụng]

"Sử dụng."

Hạ Nhiên trực tiếp nâng cấp căn cứ.


Kim Quang lóe lên, diện tích căn cứ trong nháy mắt mở rộng lên mấy lần.

Sau đó, lại có một tia chớp Kim Quang nữa, diện tích căn cứ lại được mở rộng, ước tính trực tiếp là 300 mét vuông.

Hạ Nhiên mở bảng thông tin.

【 Người thách đấu: Hạ Nhiên

Cấp cơ sở: Cấp 4 (300 mét vuông, thăng cấp lên căn cứ cấp 5 cần 3000 năng lượng, diện tích căn cứ sẽ được mở rộng lên 500 mét vuông)

Thể chất toàn diện: 15

Năng lực: Thanh lọc

Nguyên liệu: 3 quả trứng, 6 tấm da, 1 cục vàng...]


Nó thực sự đã thăng cấp hai cấp liên tiếp, có nghĩa là một thẻ nâng cấp trị giá 15 viên pha lê trắng.

Chắc chắn, cấp độ của rương kho báu càng cao thì nguồn cung cấp sẽ càng tốt.

Khi căn cứ được mở rộng, Hạ Nhiên chỉ việc nâng cấp nhà tranh.

A Kim Quang lướt qua, bên trái ngôi nhà tranh mới có một bếp và một nhà vệ sinh ở phía sau khá rộng rãi nếu nhìn bằng mắt thường.

“Sau này có thời gian rảnh có thể sắp xếp giường, tủ các loại.”

Bây giờ, tốt hơn hết là tiếp tục dung hợp thẻ và rồi ra ngoài thu thập vật tư.

Hạ Nhiên lại cầm thẻ lên.

[Thẻ kỹ năng tàng hình, sau khi dung hợp, có thể thu được kỹ năng tàng hình, không giới hạn thời gian, có thể ngăn chặn phát hiện, không thể chặn đòn tấn công.]

"Dung hợp."

Tấm thẻ hóa thành một chùm sáng, chui vào trong cơ thể cô.

Hạ Nhiên liền trầm ngâm: “Tàng hình.”

Một cảm giác tuyệt vời quét qua cơ thể, Hạ Nhiên lấy gương ra nhìn.

Trong gương hoàn toàn không có bóng người nào, phản chiếu trực tiếp vào làn sương mù độc hại ngoài cửa sổ.

Hạ Nhiên đang nghịch gương, nhìn trái nhìn phải thì đột nhiên trong gương có một bóng người lạ xuất hiện.

Trong hình dạng con người, màu sắc là đen trắng, toát ra khí chất của cái chết.

"Gì vậy?"

Hạ Nhiên quay ngoắt lại.

Căn cứ biên giới, quả nhiên đứng thẳng một cái đen trắng A Phiêu.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận