Hôm nay là ngày mở máy đầu tiên của, bất kể là fans của mấy vị diễn viên chính hay là fans chơi game đều vô cùng quan tâm.út>
Không ngờ ngày đầu tiên vì tin tức tiêu cực của Khương Mạt lên hot search dân mạng sắp tức chết rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Kỹ năng diễn xuất này của nữ thần còn kém hơn cả lợn.]
[Nói không dùng quy tắc ngầm để vào đoàn đến lợn cũng không tin.]
[Lầu trên xin đừng sỉ nhục lợn được không? Lợn con đáng yêu biết mấy.]
[Khương Mạt đi chết đi, đi chết đi, đi chết đi! A a a a a a a a a! Làm hại nhóc con nhà ta vất vả nhiều lần như vậy!]
[Sớm biết phải quay phim với nữ thần, lúc đầu Trạch Trạch không nên nhận vai diễn này hu hu hu.]
[Đau lòng cho Thượng Minh Trạch của tôi.]
Đang mắng hăng say, đột nhiên trang chủ weibo của cũng đăng lên một tin tức mới, là vài bức ảnh hậu trường, bình luận đi kèm: “Khoảnh khắc cao trào @Khương Mạt @Thượng Minh Trạch.”út>
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ha ha, còn khoảng khắc cao trào, khoảnh khắc làm trò cười thì đúng hơn.
Cười giễu cợt click vào xem, lập tức bị bức ảnh lớn full HD đập vào mắt. Тru𝘆ện ha𝘆 luôn có tại ⩵ trùmtru 𝘆ện.VN ⩵
Trong căn phòng mờ tối, chàng trai tuấn tú nửa ngồi trên quan tài thuỷ tinh, trên mặt là sự kinh hoàng và chột dạ, một bàn tay trắng trẻo nhỏ nhắn nắm lấy cằm cậu ta, nâng cằm cậu ta lên, chủ nhân của bàn tay ấy có gương mặt kiều diễm, đường nét thanh tú rõ ràng, cô lạnh lùng tức giận, lửa giận đang thiêu đốt trong đôi mắt cô…….
Ánh mắt cô nhìn cậu ta lạnh lùng tàn nhẫn nhưng lại mang theo chút dịu dàng quỷ dị.
Mẹ ơi, đây là hình tượng mang cảm xúc gì thế này!
Cộng đồng mạng lập tức tưởng tượng ra một trăm nghìn chữ của tiểu thuyết tình yêu cưỡng chế 18+ nữ công nam chịu.
[Hu hu hu, nhóc con nhà ta thật mềm mại, thật ngọt ngào, thật ….. hu hu hu.]
[Mẹ ơi, Khương nữ thần thế mà lại diễn ra nữ Vương thật, tôi quỳ rồi.]
[Đột nhiên muốn chiếm cặp cp này là thế quái nào?]
[Lầu trên đợi tôi!]
[Fans của Khương nữ thần cút đi, bớt trói người khác hút máu lại, Thượng Minh Trạch không ước.]
[Nhìn bức ảnh này, tôi có thể tha thứ cho việc Khương Mạt NG 23 lần.]
Nghê Bạt thấy hướng bình luận trên mạng xoay chuyển, lập tức xuống tay dẫn dắt dư luận.
Tần Mộng Dao cũng nhìn thấy hướng bình luận trên mạng xoay chuyển.
Trợ lý cực kì tức giận: “Đạo diễn Lưu cũng quá đáng quá rồi, em mới là nhân vật chính, tại sao lại xào độ hot cho một nhân vật phản diện?”
Tần Mộng Dao: “Bỏ đi, chuyện nhỏ mà thôi.”
Có xào thế nào thì nhân vật phản diện cũng không thể thành nhân vật chính được.
Vả lại fans của Thượng Minh Trạch cũng không phải là dễ chọc vào, sớm muộn cũng xé Khương Mạt ra không thừa mảnh xương nào.
Hơn nữa không nhìn thấy người của đoàn làm phim đều không thích Khương Mạt sao, cả một ngày, ngoại trừ việc quay phim, Thượng Minh Trạch không hề nói với Khương Mạt câu nào.
Đợi đến lúc đoàn làm phim kết thúc công việc, Khương Mạt lại thấy khắp nơi trên mạng đều là bức ảnh mà weibo chính thức đăng lên kia, cô còn nhìn thấy bình luận của một dân mạng tên ‘Hành Hoa’ được nhấn yêu thích lên top 1:
[Khương Mạt chính là Hồng Diệp, Hồng Diệp chính là Khương Mạt. Ngoại hình, tính cách, thần thái, tất cả đều là một người.]
Khương Mạt nhìn thấy cười lớn, dân mạng này cũng quá biết nói chuyện rồi.
Cô đăng nhập vào weibo, nhấn thích bình luận không chút keo kiệt.
Hoa Minh: “Chị Mạt.”
Khương Mạt: “Sao thế?”
Hoa Minh: “Thôi bỏ đi……..chị vui là được.”
Một lúc sau Khương Mạt liền biết tại sao rồi.
Bức ảnh cô nhấn thích bị người khác treo lên, còn quái gở châm biếm một câu: “Nữ thần đúng là low, nhìn thấy có người khen mình lập tức nhấn thích, đây là thiếu người khen quá hay gì?”
Khương Mạt không chút do dự chuyển đến weibo của antifans, trả lời: “Phí lời, tôi không nhấn thích bình luận khen tôi, chẳng nhẽ lại nhấn thích bình luận mắng tôi à?”
Cô không có khuynh hướng chịu ngược đãi.
Hoa Minh ở bên cạnh nhìn thấy thì không muốn nói chuyện nữa rồi.
Chẳng mấy chốc, tiêu đề #Khương Mạt nhấn thích bình luận của fans# lại nhanh chóng lên hot search, nhấn vào xem, không ngờ không ít người khen cô:
[Nói rất đúng, nhấn thích bình luận khen mình thì làm sao? Vẫn còn tốt hơn một số người âm thầm nhấn thích bình luận bôi đen người khác.]
[Sau khi nữ thần thả bay bản thân có chút thẳng thắn nha.]
[Ha ha, Thế mà tôi lại cảm thấy có chút đáng yêu.]
[Ha ha, Khương Mạt nhà ta thật là đáng yêu.]
Còn những bình luận mắng cô bị cô trực tiếp bỏ qua.
Chỉ yêu Mạt Mạt: “A a a a a a! Hành Hoa, anh được Mạt Mạt lật bài rồi!!!!”
Chỉ yêu Mạt Mạt: “Tôi ghen rồi, tôi cũng khen Mạt Mạt tại sao cô ấy không nhìn thấy tôi hu hu hu.”
Chỉ yêu Mạt Mạt: “Chua chua chua, hôm nay tôi là dấm tinh.”
Chỉ yêu Mạt Mạt: “Nhưng bức ảnh này của Khương Mạt cũng quá A rồi, hu hu hu, nữ Vương xin hãy thượng trước mặt tôi!”
Chỉ yêu Mạt Mạt: “Tôi có thể, tôi có thể, tôi có thể, tôi cực kì có thể! A a a a a a a!”
Thẩm Vân xem xong, lặng lẽ trả lời: “Cô ấy còn nhỏ, đừng để cô ấy nhìn thấy những lời này.”
Chỉ yêu Mạt Mạt: “........???”
Cái quỷ gì thế?
Nữ Vương hai mươi tám rồi được không hả!
Đã kết hôn bảy năm rồi, nhỏ cái quỷ.
Khương Mạt vui vẻ nhìn những bình luận khen mình, gửi tin nhắn cho Thẩm Vân, âm thầm cầu khen thưởng: “Em quay xong cảnh đầu tiên rồi!”
Thẩm Vân lập tức trả lời: “Quay tốt lắm, rất đẹp.”
A a a a a a a! Quả nhiên anh ấy nhìn thấy rồi!
Khương Mạt cười hê hê: “Sau này em sẽ tiếp tục lợi hại như vậy.”
Nỗ lực làm việc kiếm tiền nuôi gia đình, nuôi Thẩm Vân.
Thẩm Vân lại khen cô thêm mấy câu, Khương Mạt nghe vô cùng thỏa mãn.
Đột nhiên cô nói: “Thẩm Vân, chúng ta đổi sang chơi game đi.”
Thẩm Vân: “Được thôi.”
Khương Mạt đăng nhập vào tài khoản weibo livestream đăng một dòng tin tức, tổ đội với Thẩm Vân bắt đầu đánh đoàn chiến trăm người.
Mặc dù fans weibo của cô không nhiều, nhưng đều là fans thật, vừa thấy đại thần lại muốn livestream lập tức chạy đi thông báo.
Vừa tổ đội với Thẩm Vân xong liền nhìn thấy anh Mì gửi tin nhắn đến: “Tổ đội mà không gọi tôi.”
Khương Mạt: “Cùng nhau đánh đi.”
Thượng Minh Trạch quay xong cảnh quay của ngày hôm nay, đột nhiên nhìn thấy bác chủ của weibo Vương Tước mà cậu ta mới theo dõi đăng weibo muốn livestream.
Bác chủ của weibo livestream này mặc dù là người mới nhưng kĩ thuật cực kì tốt, hơn nữa hai người cũng khá có duyên, cậu ta còn từng tổ đội với cô, chỉ có điều quá trình không được tốt cho lắm, cậu ta mắng tên ‘Sy' đang treo máy một câu liền bị cô giết.
Dù vậy vẫn nhấn vào xem Vương Tước livestream lần này, không còn cách nào, kĩ thuật tốt thì có quyền bá đạo.
Cậu ta vừa nhấn vào lập tức muốn mắng người, tại sao lại có tên treo máy đần độn ‘Sysysy' này!
Một giây sau cậu ta liền nhìn thấy một ID quen thuộc (— —) hôm nay còn cùng anh ta tổ đội đánh qua cửa, đạo diễn Lưu.
Vương Tước ở đằng trước một súng bằng bằng bằng bắn chết một người, Mì Trộn Tương và Sysysy ở đằng sau treo máy nói chuyện phiếm.
Mì Trộn Tương: “ Chủ ý mà cậu cho tôi quá lợi hại rồi, sau này bà xã cậu lại không nghe lời tôi liền dùng cách này dạy dỗ cô ấy ha ha ha ha.”
Sysysy: “Tuổi tâm lý của cô ấy vẫn còn nhỏ, mong anh Mì thông cảm.”
Mì Trộn Tương: “Cậu trực tiếp nói cô ấy vẫn dừng lại ở trạng thái sơ trung luôn cho rồi, chú ý từ ngữ nhiều như thế làm gì?”
Câu châm biếm này vừa được phun ra, màn hình lập tức bị đạn mạc “ha ha ha" quét qua, hỏi ‘Sy' rốt cuộc là chủ ý gì.
Mì Trộn Tương thần thần bí bí nói: “Cơ mật thương nghiệp, không thể tiết lộ.”
Trong đạn mạc lại là một trận cười.
Thượng Minh Trạch liên tiếp chịu kinh ngạc không nhịn được mà phụt cười.
Một giây sau, trong đầu cậu ta nổ lên một tiếng đùng đoàng,.. bà xã cậu…...dạy dỗ cô ấy…...sơ trung….
Ngày hôm nay trong những người mà cậu ta gặp, người duy nhất phù hợp với những đặc trưng này chỉ có một người, Khương Mạt!
Trước mắt cậu ta đột nhiên tối sầm, bác chủ Vương Tước mà cậu ta thích trong game lẽ nào là Khương Mạt sao?
Cậu ta cầm điện thoại ngây người một lúc lâu, xem hết trận này, đương nhiên Khương Mạt lấy được MVP, cuối cùng cậu ta cũng lấy hết dũng khí nhắn tin cho đạo diễn Lưu trên wechat: “Đạo diễn Lưu, tôi nhìn thấy anh và Vương Tước livestream rồi. Vương Tước là….?”
Đạo diễn Lưu trả lời rất nhanh: ‘À, chính là Khương Mạt, cô ấy sợ bị cộng đồng mạng mắng nên mở tài khoản phụ livestream chơi game, cậu đừng có nói ra bên ngoài đấy.”
Cứ cho là đã đoán trước được rồi, nhưng nhìn thấy đáp án này cậu ta vẫn một lần nữa cảm thấy sai lầm như cũ.
Thượng Minh Trạch thật ra rất ghét Khương Mạt, đây cũng là điều bình thường, trong giới có rất ít người không ghét cô, đánh giá bên ngoài về người này thực sự rất rất kém.
Cậu ta đi trên con đường lưu lượng, vốn dĩ đã gió tanh mưa máu, fans nhiều antifans cũng nhiều, trước khi vào đoàn phim, người quản lý dặn đi dặn lại cậu ta nhất định phải cách xa Khương Mạt một chút, không được dính vào, người phụ nữ này là cục phân chó, ai dính phải thì người đấy thối.
Cậu ta cũng nghe nói qua sự tích trước đây của Khương Mạt, biết được cô có chút……..thích trêu chọc người khác giới, làm ra những tin đồn không tốt, cuối cùng người bị ảnh hưởng lại chính là mình.
Nhưng trải qua một ngày tiếp xúc, cậu ta phát hiện hình như lời đồn không đúng.
Lúc cậu ta mắng chồng cô, phản ứng của cô không thể nào là làm giả ra được, cũng không hề vì những chuyện nhỏ nhặt như ăn cơm uống nước mà dày vò người khác, nhìn trợ lý của cô có vẻ cũng có địa vị…..
Thậm chí còn chơi game lợi hại như vậy.
Cậu ta nhớ Khương Mạt đã từng nói chơi game làm mê muội mất cả ý chí….
Trận này kết thúc, nhân lúc trận mới vẫn chưa bắt đầu, Khương Mạt bỏ thời gian trả lời mấy câu hỏi về phương pháp chơi của cộng đồng mạng, đột nhiên nghe thấy Lưu Phương nói: “Đội trưởng, tôi mời một người bạn đến cùng chơi.”
Khương Mạt: “Được thôi.”
Một giây sau cô liền nhìn thấy cái ID từng bị mình mỉa mai.
Khương Mạt: “Phụt! Đây là ai vậy?”
Lưu Phương: “Tiểu Thượng.”
Khương Mạt: “.......”
Cô nhớ lại, hình như cô từng ở trước mặt người ta mỉa mai cái ID này.
Nhiệt Huyết Của Băng Giá tổ đội thành công.
Nhiệt Huyết Của Băng Giá: “Chị, anh Mì…”
Cậu ta năm nay hai mươi sáu, nhỏ hơn Khương Mạt hai tuổi.
Đến lượt Thẩm Vân, cậu ta không biết nên xưng hô như thế nào.
Thẩm Vân: “Tôi họ Thẩm.”
Nhiệt Huyết Của Băng Giá: “Anh Thẩm.”
Bọn họ nói chuyện đều không tiết lộ thân phận, cho dù cộng đồng mạng nghe thấy cũng không biết đối phương là ai.
Đột nhiên nhảy ra một dòng đạn mạc: “Đậu xanh! Tên ngốc này không phải là người trong livestream lần trước châm biếm nói cậu ta mắng ‘Sy' liền vị Vương Tước giết chết sao?”
Khương Mạt: “........”
Nhiệt Huyết Của Băng Giá: “........”
Mì Trộn Tương: “??? Tiểu Thượng, cậu còn là fans của đội trưởng ha ha ha ha ha!”
Đạn mạc lập tức náo nhiệt lên:
[Đậu xanh! Tôi chờ người làm gương, nhiệt huyết hừng hực.]
[666, tôi mắng ‘Sy' một câu liệu có được tổ đội cùng đại thần không?]
[Nếu cậu không sợ chết thì có thể thử.]
Khương Mạt phản ứng lại, chẳng trách cái ID này lại quen mắt như vậy, thì ra từng bị cô giết qua.
Có điều loại chuyện nhỏ này cô hoàn toàn không để trong lòng: “Chúng ta thêm một người, có phải là nên đổi lại tên đội không?”
Lưu Phương: “Đổi thành gì?”
Khương Mạt: “Nhóm bốn người trâu bò.”
Lúc trước mắng người ta đần độn, bây giờ dùng trâu bò để bù đắp một chút.
Đạn mạc"
[Ha ha ha ha. Ôi trời ơi,nhóm bốn người trâu bò ha ha ha ha.]
[Trâu bò trâu bò, tôi hỏi cậu, sợ hay không?]
[Vương Tước đại nhân quá trâu bò rồi ha ha ha, tên đội như thần.]
Lưu Phương và Thượng Minh Trạch: “..........”
Thượng Minh Trạch vốn dĩ lo Khương Mạt sẽ ghi hận cậu ta, không ngờ cô lại không có phản ứng gì.
Vốn trong lòng có một chút cảm động, kết quả nghe thấy cái tên này, lập tức cả người đều không ổn.
Nhiệt Huyết Của Băng Giá: “Chị, cái tên có phải hơi…..”
Khương Mạt: “Quá trâu bò rồi?”
Đạn mạc lại được một trận ha ha ha ha ha.
Lưu Phương: “Cậu ấy muốn nói là quá đần độn rồi!”
Đạn mạc bay qua: [Anh Mì thành thật quá, dễ bị đội trưởng gây khó dễ đó ha ha ha.]
Nhiệt Huyết Của Băng Giá: “........”
Trầm mặc đồng nghĩa với mặc nhận.
Sysysy vẫn luôn không lên tiếng đột nhiên nói: “Tôi cảm thấy cái tên này khá hay.”
Một đám người: “.....”
Vì lấy lòng bà xã anh không cần cả mặt mũi nữa đúng không?
Anh nói xem rốt cuộc cái tên đội ngu ngốc này “khá hay" ở chỗ nào?!
Khương Mạt vừa nghe Thẩm Vân nói thích, trực tiếp đập bàn: “Chính là cái tên này! Tôi là đội trưởng tôi nói là được!”
Đội viên không cứng được với đội trưởng độc tài, ngậm nước mắt dân chủ chọn đặt cái tên này.
Thế là bốn người liền đội cái tên “Nhóm bốn người trâu bò" đần độn này vui vẻ chơi game.
Trong phòng thỉnh thoảng lại thấy Khương Mạt ôm điện thoại hét to:
“Ba người các anh bảo vệ tốt bản thân!”
“Đậu xanh, đừng chạy về phía trước, làm ảnh hưởng đến tôi giết địch!”
“Ai kia? Chắn tầm nhìn của tôi rồi, tránh ra một chút!”
Cuối cùng livestream kết thúc, thu nhập nhiều hơn lần trước hơn một trăm tệ. tổng cộng là năm trăm linh ba tệ.
Khương Mạt dứt khoát rút ra hết đưa cho Hoa Minh để cậu đi mua đồ ăn lẩu, đi đến phòng của Lưu Phương nấu lẩu.
Ba người Khương Mạt, Lưu Phương, Thượng Minh Trạch, thêm ba người trợ lý, sáu người năm trăm tệ là vừa đẹp, không ít cũng không nhiều.
Một bữa ăn uống, sự ngăn cách và xa lạ giữa mọi người nhanh chóng biến mất.
Thậm chí Thượng Minh Trạch còn cạn một cốc bia với Khương Mạt, để sau này Khương Mạt chơi game tiếp tục mang theo cậu ta.
Cậu ta không biết lời đồn trước đây là thật hay là giả, nhưng mà Khương Mạt mà cậu ta nhìn thấy là một người rất đáng yêu.
Quan trọng nhất! Cảm giác nằm thắng đúng là quá sảng khoái rồi hu hu hu.
Cậu ta vẫn luôn muốn tìm một đồng đội là đại thần, đáng tiếc chẳng có mấy người có kĩ thuật tốt ở bên cạnh, bây giờ có một cái đùi to bày ra trước mắt, đương nhiên phải ôm chặt lấy.
Khương Mạt vui vẻ đồng ý.
Mang một người có kỹ thuật không tệ chơi game đối với cô mà nói quả thực là chuyện nhỏ không đáng nhắc đến.
“À, em cũng chơi, lần sau chị Mạt chơi có thể mang em theo được không.” Trợ lý của Thượng Minh Trạch đột nhiên nói.ịch>
“Thật ra em cũng chơi, chị Mạt mang theo em nữa.” Trợ lý của Lưu Phương cũng mở miệng.
Khương Mạt một lời đồng ý hết, thêm bọn họ vào danh sách bạn bè trên trò chơi, nhóm bốn người trâu bò thành nhóm sáu người trâu bò.
Cô dặn dò: “Đừng nói ra ngoài, nếu không tôi sẽ bị cộng đồng mạng mắng chết.”
Đến lúc đó cả ngày đánh nhau, ai còn xem cô chơi game nữa.
Hai người ở bên cạnh ôm điện thoại, mặt đầy cảm động, liên tục nói:
“Đội trưởng yên tâm, bọn em sẽ không đâu ạ.”
“Sau này đội trưởng có chuyện gì cứ thoải mái sai bảo, chuyện em có thể làm được tuyệt đối không từ chối.”
Hu hu hu vậy mà bọn họ lại kết bạn với đại thần hu hu hu, sau này có thể được đại thần đem đi bay rồi, nghĩ thôi cũng cảm thấy kích động.
Hoa Minh ở bên cạnh vừa gửi tình báo cho Nghê Bạt vừa điên cuồng trợn mắt.
Có cần khoa trương như vậy không? Chính là vì dân chơi game đều là một đám bị thần kinh!
Lúc này Khương Mạt không hề biết rằng, bí mật một khi có hai người biết thì đã không còn là bí mật nữa rồi.
Đang ăn vui vẻ, cô bỗng nghĩ đến Thẩm Vân chỉ có một mình ở nhà, đột nhiên thấy đau lòng.
Cô ở đây náo nhiệt như vậy, anh một mình liệu có cảm thấy cô đơn lạnh lẽo không?
Thẩm Vân tắm xong đi ra ngoài, nhìn thấy điện thoại sáng lên một cái, là tin nhắn Khương Mạt gửi đến.
Bảo bối của tôi: “Thẩm Vân, hôm nay chúng ta livestream kiếm được rất nhiều tiền, em cho anh một bao lì xì, mời đồng nghiệp của anh ra ngoài ăn đi, đừng ăn cơm hộp nữa.”
Anh nhấn mở xem lì xì.
Thẩm Vân: “Nhiều như vậy sao?”
Khương Mạt hợp tình hợp lý, không chút chột dạ nói: “Đúng, chính là nhiều như vậy, cho anh hết.”
Thẩm Vân cười thành tiếng.
521, trùng hợp như vậy sao?
Cô gái ngốc.
Đợi ngày hôm sau bắt đầu làm việc, Thượng Minh Trạch chủ động đến giúp Khương Mạt tập lời thoại, còn dạy cô diễn xuất như thế nào.
Tần Mộng Dao đến đoàn làm phim, vừa nhìn liền thấy hai người ngồi cạnh nhau, tư thế thân mật đang tập lời thoại.
Cô ta: “......????”
Tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Rõ ràng hôm qua Thượng Minh Trạch nhìn thấy Khương Mạt còn thờ ơ lãnh đạm, làm như không nhìn thấy, sao sau một đêm lại như dính vào nhau rồi vậy?!
Người đàn bà này biết hạ cổ* sao?
(*Cổ: là con sâu độc. Trong truyền thuyết cổ đại, cho rất nhiều sâu độc vào trong máu nội tạng để chúng tự ăn thịt lẫn nhau, con duy nhất còn lại không chết gọi là cổ, được bỏ vào trong đồ ăn để hại người.)
Buổi trưa lúc ăn cơm, lúc Tần Mộng Dao đi vệ sinh còn nghe được diễn viên quần chúng trong đoàn quay phim nói chuyện:
“Khương Mạt khá tốt mà, lúc nãy tớ đưa nước cho cô ấy cực kỳ căng thẳng, ai biết cô ấy không hề làm khó tớ, còn mời tớ ăn dưa hấu.”
“Chắc chắn luôn, cậu không nhìn thấy hôm qua Thượng Minh Trạch còn tập thoại với Tần Mộng Dao, hôm nay liền tập thoại với Khương Mạt rồi sao? Nghe nói tối hôm qua hai người họ với đạo diễn Lưu cùng nhau ăn lẩu, là Khương Mạt mời khách.”
“Oa~ Vậy mấy người bọn họ tình cảm rất tốt còn gì, nhưng mà có phải Khương Mạt không mời chị Tần đúng không?”
“Không mời, chị Tần ở phòng của chị ta.”
“Hê hê, tớ lại nghĩ đến Triệu Bằng Kiệt ha ha ha.”
“Tớ cũng vậy. Ha ha ha.”
Tần Mộng Dao nghe một lúc, vệ sinh cũng không đi nữa, xoay người bỏ đi.
Vừa đi hai bước, điện thoại đột nhiên kêu lên một tiếng, là tin nhắn của một số điện thoại lạ:
“Chúng ta hợp tác đi.”