Tại sân bay, Hạ Tiến lo lắng đứng đợi ở bên ngoài.
Đội trưởng bảo cậu ta đợi ở khách sạn, nhưng cậu ta không đợi được, chỉ muốn gặp cô sớm một chút để biết được kết quả.
Cuối cùng thì chuyến bay của cô cũng hạ cánh, cậu ta nhìn thấy Khương Mạt từ xa, vội vàng vẫy tay về phía cô, hét lớn: “Đội trưởng! Ở đây!”
Khương Mạt chạy đến, cậu ta vội hỏi: “Anh Thẩm nói thế nào? Có cách gì không?”
Khương Mạt lấy một tờ giấy từ trong túi ra đưa cho cậu ta: “Đây, Thẩm Vân thức thâu đêm viết cho cậu đấy.”
Nhớ lại chuyện xảy ra lúc sáng sớm, cô vừa đau lòng, vừa vui vẻ, vừa sùng bái, Thẩm Vân Vân của cô thật sự quá tốt hu hu hu.
Cô nhất định bảo vệ tốt bản thân, không được ốm, không được bị thương, sẽ không để anh đợi thêm lần nào nữa.
Hạ Tiến mừng như điên, mở ra đọc một lượt nhanh như gió: “Đậu xanh! Anh Thẩm cũng quá ác rồi.”
Bên trên viết rất nhiều, từng dòng từng dòng phân tích và suy đoán, phác họa ra hình tượng một người phụ nữ nông cạn, ngây thơ, tham lam, mù quáng, cái tôi lại vô cùng lớn, thậm chí còn đoán ra có khả năng người phụ nữ này biết trước tương lai, hoặc là đến từ tương lai.
Cô ta biết được một số sự việc, nhưng chỉ là hiểu biết nửa vời, đối với việc mà cô ta đã nhận định thì có sự chấp tín mù quáng. Nhưng sau khi trải qua chuyện của Thẩm Vân, loại mù quáng này có khả năng sẽ giảm xuống rất nhiều.
Khái quát lại, cô ta chỉ để ý chỉ có bốn vấn đề quan trọng nhất:
Tiền.
Đàn ông.
Địa vị.
Mặt
Thứ tự quan trọng được xếp theo từ trên xuống dưới.
Muốn đuổi cô ta ra khỏi cơ thể Chu Thiến Thiến chỉ có thể ra tay từ những phương diện này.
“Đội trưởng, rốt cuộc anh Thẩm làm gì vậy?” Cậu ta luôn cảm thấy Thẩm Vân không hề giống như những lời đồn bên ngoài, là một người đi làm bình thường.
Khương Mạt: “Lập trình viên.”
Hôm đó, sau khi bị tiểu Lưu hỏi, cô đặc biệt đi hỏi anh thì anh trả lời như vậy.
Hạ Tiến: “.........!”
Ghi chép thắng lợi của Thẩm Vân ở ngay trước mắt, cậu ta hoàn toàn có thể làm lại theo cách của anh.
Hạ Tiến lấy điện thoại ra gọi cho Chu Thiến Thiến.
Chu Thiến Thiến vẫn ở nước ngoài, bên cô ta đang là buổi tối, cô ta đang ngủ say thì đột nhiên nhận được điện thoại của Hạ Tiến, biểu tình trên mặt lập tức trở lên đắc ý, cô ta biết ngay sớm muộn gì Hạ Tiến cũng phải cũng phải xin lỗi cô ta, ấn vào nút nhận nghe, cô ta xoa xoa cổ họng, có ý tỏ ra đáng yêu: “Alo~ Ai vậy?”
Sau khi biết cô ta là hàng giả, Hạ Tiến nghe được giọng nói này càng cảm thấy khó chịu, cậu ta gồng người nhịn xuống cảm giác buồn nôn, dịu dàng nói: “Thiến Thiến, anh xin lỗi, chúng ta kết hôn đi.”
Đợi sau khi kết hôn cậu ta sẽ cho cô ta biết thế nào là bùn nhão không trát được tường, thế nào là đàn ông vô dụng.
Gia sản?
Ha! Bố mẹ cậu ta sẽ không để lại gia sản cho một đứa vô dụng.
Chu Thiến Thiến sướng như điên.
Cô ta thực sự quá sáng suốt, từ bỏ tên vô dụng Thẩm Vân kia, quả nhiên tìm được người đàn ông quỳ gối phục tùng cô ta cả đời.
Đợi sau khi kết hôn, hai khối tài sản lớn của Chu gia và Hạ gia đều thuộc về cô ta rồi!
Cô ta che điện thoại lại, vui đến phát ra một trận cười như tiếng lợn kêu.
Khương Mạt ở bên cạnh nhìn mắt chữ A mồm chữ O, tay cầm điện thoại của Hạ Tiến nổi đầy gân xanh, hơi run rẩy, nhưng giọng nói của cậu ta vẫn dịu dàng như cũ.
Đột nhiên cô nghĩ đến Thẩm Vân.
Lúc đầu anh kết hôn với nữ nhân xuyên không có phải cũng uất ức như thế này?
Bỗng nhiên cô muốn khóc.
Bộ phim này sao vẫn chưa quay xong nữa, cô mới vừa xa Thẩm Vân đã lại nhớ anh rồi.
Cô gọi điện cho anh, Thẩm Vân bắt máy rất nhanh.
“Mạt Mạt, đã xuống máy bay chưa?”
Trong điện thoại, giọng nói của người đàn ông có chút khàn, khoé mắt cô cay cay, ‘ừm' một một tiếng: “Thẩm Vân, em nhớ anh.”
Hô hấp ở đầu bên kia hơi dừng lại, người đàn ông ho lên một tiếng.
Cô lo lắng hỏi: “Anh lại hút thuốc à?”
“Không có.”
Trong văn phòng tổng tài của S&M, Thẩm Vân bình tĩnh dập tắt điếu thuốc đang hút dở, khẽ liếc qua Bùi Thiên Ý và Bạch Ninh Thư, nói: “Đồng nghiệp trong văn phòng đang hút.”
Bùi Thiên Ý và Bạch Ninh Thư: “..........”
Cái đệt, hai người bọn họ dám hút thuốc trong văn phòng của ông chủ, bọn họ không cần việc làm nữa chắc?!
“Anh lừa em.” Khương Mạt không tin.
Thẩm Vân: “Không lừa em, không tin anh để bọn họ nói chuyện với em.”
Anh dùng mắt ra hiệu cho hai người.
Hai người nhìn nhau một cái rồi vô cùng không tình nguyện đi qua, lần lượt gọi một tiếng “chị dâu nhỏ", Bùi Thiên Ý mang biểu tình như ăn phải cứt nói: “Anh Thẩm không có hút thuốc, là bọn tôi đang hút.”
Khương Mạt nghe xong, bất mãn nói: “Thế thì các cậu đi phòng hút thuốc hút, đừng để Thẩm Vân hít lại khói thuốc của các cậu!”
“.........!”
Cái đệt, giọng cô dễ nghe cũng không thể vu oan cho người khác như vậy được!
Rốt cuộc ai mới là người phải hít lại khói thuốc chứ?!
Cậu ta lập tức muốn bùng nổ nhưng lại bị một ánh mắt của Thẩm Vân đè lại.
Không cần nghỉ phép năm nữa?
Hu hu hu phép năm của cậu ta….. “Khụ khụ, được, bây giờ bọn tôi liền ra ngoài. Đi thôi đi thôi, ra ngoài hút thuốc……”
Khương Mạt nghe thấy tiếng mở cửa, lúc này mới hài lòng, mềm mại gọi anh một câu, không hiểu tại sao trong đầu lại nhảy ra một câu: “Thẩm Vân, đợi em quay phim xong, chúng ta làm chuyện đó đi.”
Nói xong bản thân cô cũng giật mình, không đợi anh trả lời, vội vàng ngắt điện thoại nhanh như bay.
Anh nhất thời sững sờ, đợi anh phản ứng lại đối phương đã cúp máy rồi.
Bùi Thiên Ý và Bạch Ninh Thư đứng ở cửa kinh ngạc nhìn boss online biểu diễn kĩ xảo thay đổi sắc trong tíc tắc, lúc mới vào công ty rõ ràng là cái bộ dạng nửa sống nửa chết bị đàn bà chơi đùa xong đá, kết quả mới gọi một cuộc điện thoại liền high trở lại.
Bớt giả vờ lại, cái điệu cười dâm tà vừa nãy bọn họ đánh hơi được mùi mờ ám rồi.
Anh mở một cúc áo sơ mi, nói: “Giúp tôi liên hệ với Phàn Dư Tiệp, nói tôi đồng ý ký thêm một năm hợp đồng đại diện phát ngôn với cô ta, nhưng có một điều kiện, đến đoàn phim không được làm khó Khương Mạt Mạt. Đương nhiên cũng không được để lộ chuyện này ra ngoài.”
Bùi Thiên Ý: “.......”
Không cứu nổi nữa rồi, Thẩm Vân đây là chết cũng không quay đầu, tiến thẳng đến con đường nô lệ của bà xã.
Khương Mạt đến đoàn làm phim không đến hai ngày thì Lưu Phương đã tuyên bố diễn viên cứu trường quay là Phàn Dư Tiệp.
Bọn họ đều đã nghe nói mâu thuẫn giữa Khương Mạt và Phàn Dư Tiệp, Lưu Phương vẫn không yên tâm dặn dò cô: “Người ta đến thì em khách khí với người ta một chút cho tôi, gây ra chuyện nữa tôi không tha cho em đâu, biết chưa hả?”
Hiện tại Khương Mạt vô cùng ngoan ngoãn: “Em biết rồi, cùng lắm thì để cô ấy mắng lại em mấy câu, nếu cô ấy vẫn không vừa ý thì để cô ấy đánh đánh em mấy cái, em nhất định sẽ không đánh trả.”
Lưu Phương hừ hừ nói: “Em tưởng người ta giống em sao. Nói tóm lại, em cứ chuẩn bị tinh tốt thần đi.”
Khương Mạt: "Vâng.”
Thượng Minh Trạch lặng lẽ đến gần, hỏi: “Chị Mạt, có phải là có hiểu lầm gì không? Em từng hợp tác với Phàn Dư tiệp, quan hệ không tệ, có thể giúp chị giải thích một chút.”
Khương Mạt nghĩ một lát: “Không cần giải thích đâu.”
Không có hiểu lầm, theo như lời Nghê Bạt nói, đơn thuần là do người đàn bà xuyên không ngứa mồm.
Hôm đó Phàn Dư Tiệp vào đoàn phim cực kì bất mãn, cơ thể mà cô vất vả luyện tập ra là điều mà cô kiêu ngạo nhất, câu nói đó của Khương Mạt thật sự triệt để đắc tội đến cô.
Vốn vĩ bởi vì có Khương Mạt tham gia vào đoàn phim nên Phàn Dư Tiệp không muốn đến, nhưng người quản lý nhất định muốn cô phải đến, đến thì đến, lần này nhất định cô sẽ không mềm tay, cùng lắm thì triệt để xé rách mặt với Khương Mạt, dù sao Khương Mạt cũng không đánh lại cô.út>
Nhưng không ngờ S&M lại đưa ra yêu cầu như vậy, thù lao một năm làm đại diện phát ngôn cao như vậy, người quản lý không nói hai câu liền ép cô đồng ý.
Móa nó, Phàn Dư Tiệp cảm thấy bản thân thật sự là đứa kỹ nữ, không cần biết là ai, cho dù con hàng như Khương Mạt, chỉ cần có tiền đều có thể đè đầu cưỡi cổ.
Lúc này thời tiết đã có chút nóng, bởi vì là nữ chính nên đạo diễn Lưu và một nhóm diễn viên diễn chính đều đến nghênh đón Phàn Dư Tiệp, Phàn Dư Tiệp bước xuống từ trên xe, mặc một chiếc áo nửa thân, để lộ ra một phần eo bụng, đường cong đẹp mê người.
Phàn Dư Tiệp vừa xuống liền cảm thấy một ánh mắt nóng bỏng dán lên người mình, nhạy bén quay đầu lại liền nhìn thấy ánh mắt nhiệt tình đến quỷ dị của Khương Mạt trong một đám người.
Phàn Dư Tiệp khẽ chau mày, con đàn bà tiện nhân này lại định làm trò quỷ gì đây?
Nhưng vẫn còn cố kỵ yêu cầu của S&M, Phàn Dư Tiệp miệng cười mặt không cười chào hỏi Khương Mạt một tiếng, đưa tay ra định ‘ý tứ' bắt tay một cái lại bị đôi tay nhiệt tình của Khương Mạt nắm lấy, dùng lực lắc lên lắc xuống.
Nụ cười cứng nhắc trên mặt Phàn Dư Tiệp suýt chút nữa không gồng được, con đàn bà tiện nhân này lại làm trò quỷ gì vậy?!
Một giây sau Phàn Dư Tiệp lại nghe thấy Khương Mạt dùng giọng thèm nhỏ dãi nói: “Chị Phàn, đường cơ bụng của chị thật đẹp, em có thể sờ một cái được không?”
Phàn Dư Tiệp: “......???!!!”
Những người khác ở đoàn phim: “.........???!!!!”
Người phụ nữ này lại định giở trò quỷ gì vậy?
Trước mắt Lưu Phương tối lại, ngày đầu tiên người ta vào tổ cô đã đến gây sự, có phải lại muốn lên hot search rồi không?
Anh ta thậm chí còn nghĩ xong tiêu đề của hot search rồi: #Ngày đầu tiên Phàn Dư Tiệp vào đoàn làm phim đã bị Khương Mạt quấy rối tình dục#, nhất định lại có thể kiếm được một đợt hot search.
Khương Mạt nhìn bụng của Phàn Dư Tiệp, cặp mắt thèm thuồng không chớp một cái.
Từ lúc buột miệng nói ra muốn làm chuyện đó với Thẩm Vân, cô bắt đầu chê cơ thể mình không đẹp.
Toàn bộ đều mềm nhũn, gầy quá đáng, trừ ngực ra thì những chỗ khác không có tí đường cong nào, da thịt không chút đàn hồi, phần bụng là xấu nhất, đã gầy lại còn có mỡ thừa, thật sự xấu chết đi được.
Phàn Dư Tiệp muốn bùng nổ ngay tại chỗ, người quản lý vội vàng chạy đến giữ cô lại, Phàn Dư Tiệp cắn răng nhịn xuống, cười giả tạo: “Tôi không thích tiếp xúc cơ thể với người khác, xin lỗi.”
Vốn cho rằng từ chối thẳng thừng như vậy Khương Mạt sẽ tức giận, như vậy hai người xé nhau thì người quản lý cũng sẽ không trách cô được, không ngờ Khương Mạt mặc dù cả mặt tiếc nuối nhưng lại không tức giận chút nào, lại còn nói: “Vậy em có thể cùng chị tập cơ bụng không?”
Phàn Dư Tiệp: “..........”
Con đàn bà tiện nhân này sao lại thay đổi tính cách rồi?!
Mặc dù thẩm mỹ không còn low như trước nữa, nhưng những chỗ khác thay đổi cũng quá kì lạ rồi đi?!
Nhưng người ta mặt mũi tươi cười đón tiếp, Phàn Dư Tiệp cũng không thể đen mặt, nếu không truyền ra ngoài mang tiếng xấu lại là cô.
Phàn Dư Tiệp tiếp tục cắn răng cười nói: “Tôi là tập yoga, rất vất vả, vừa đau vừa mệt.”
Gương mặt Khương Mạt tràn đầy tinh thần không sợ hãi, trên mặt viết rõ ‘không sợ khổ, không sợ mệt': “Không sao cả, vì đường cơ bụng vừa ngầu vừa đẹp, xứng đáng!”
Phàn Dư Tiệp: “..........”
Phàn Dư Tiệp đau đầu hời hợt trả lời một câu: “Được, đến thôi.”
Giả vờ giả vịt cái gì? Muốn tẩy trắng cũng đừng kéo Phàn Dư Tiệp cô vào.
Xét thấy Khương Mạt đơn phương lấy mặt nóng dán mông lạnh của người ta, những cảnh quay bù ngày hôm đó hoàn thành thuận lợi. Buổi tối, Phàn Dư Tiệp về đến phòng, người quản lý nói: “Hôm nay tôi ở lại đoàn làm phim một ngày, thấy có chút kỳ lạ.”
“Kỳ lạ chỗ nào?” Phàn Dư Tiệp rót một ly rượu vang nhấp một ngụm.
Người quản lý: “Khương Mạt có chút kỳ lạ, tôi phát hiện nhân duyên của cô ta ở đoàn phim không tệ, trên trên dưới dưới đều khá thích cô ta.”
Phàn Dư Tiệp nhớ lại buổi quay phim ngày hôm nay, Thượng Minh Trạch rõ ràng cũng rất quan tâm Khương Mạt.
Phàn Dư Tiệp cười lạnh một tiếng: “Chắc khôn hơn rồi.”
Giống như hôm nay nhiệt tình khen cơ bụng của cô, ha, còn không phải vì muốn tẩy trắng chuyện trước đây mắng cô sao?
Người quản lý: “Tôi cảm thấy không giống…….”
Đang nói, đột nhiên có người gõ cửa, trợ lý đi mở cửa, bị người con gái ở ngoài cửa dọa giật mình.
Khương Mạt mặc một bộ đồ yoga, trên vai còn vác theo thảm yoga, trên mặt không son phấn, hai má hồng hồng, mang theo tinh thần của thiếu nữ, vừa ngầu vừa đáng yêu, vậy mà lại…...thuận mắt đến dị thường.
Phàn Dư Tiệp lập tức nghe thấy giọng con gái vang lên: “Chị Phàn có ở trong phòng không? Em đến tập cơ bụng với chị.”
Trước mắt Phàn Dư Tiệp tối lại.
Con đàn bà tiện nhân này diễn cũng quá lố rồi đi!
Trợ lý không biết làm thế nào quay đầu nhìn Phàn Dư Tiệp.
Chị Phàn rất ghét Khương Mạt, cậu ta phải đợi chỉ thị.
Phàn Dư Tiệp cắn răng: “Cho cô ấy vào.”
Cô nhất định sẽ chỉnh chết con tiện nhân này.
Đợi ngày mai, cô sẽ phát bản thảo thông báo chế giễu Khương Mạt một trận.
Mà lúc này, dân mạng cũng đang đợi xem kịch hay.
Mặc dù mấy tin tức gần đây Khương Mạt đều là người vô tội, lấy được một chút thiện cảm của người qua đường, nhưng ác cảm tích lũy qua năm tháng dài đằng đẵng không phải một sớm một chiều là có thể tẩy sạch được.
Khi tung ra tên của diễn viên cứu trường quay, mọi người đã trực sẵn chờ Phàn Dư Tiệp lên sàn xé rách cái miệng đó của Khương Mạt.út>
Người đàn bà này quá ngứa mồm ngứa miệng, không dạy bảo không được.
Bọn họ cứ chờ, cứ chờ, cuối cùng cũng chờ được một tin có liên quan, mở ra xem, vậy mà hai người họ không cãi nhau, còn ở tư thế thân mật, đến buổi tối cũng cùng nhau về khách sạn.
[Nữ thần vì tẩy trắng đúng là không từ thủ đoạn, quên trước đây bản thân mắng người ta như thế nào rồi sao?]
[Nghe nói hôm nay vào đoàn phim, cả quá trình Khương Mạt đều nịnh nọt chị Phàn.]
[Ha ha, low lại càng low.]
[Tôi dám cá ngày mai Phàn Dư Tiệp nhất định sẽ phát bản thảo thông báo, châm biếm Khương Mạt lôi kéo cô ấy để tẩy trắng.]
[Đợi bản thảo thông báo ngày mai.]
[Đồng ý, chị Phàn tính tình thẳng thắn, nhất định sẽ không khách khí với nữ thần.]
[Ha ha, ngày mai lại có náo nhiệt để xem rồi.]
[Nữ thần quả nhiên là nguồn vui của tôi.]