Chương 64
Sáng hôm sau, Khương Mạt chưa mở mắt đã cảm nhận được ánh mắt quanh quẩn trên mặt cô, lông mi cô hơi run lên, ký ức tối hôm qua lập tức tràn vào não bộ.
Trên người cô rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hô hấp dịu dàng ấm nóng dần dần tiến sát lại, giọng nói mang theo ý cười của người đàn ông vang lên bên tai cô: “Ngoan, tỉnh rồi thì mau dậy giúp ca ca mặc quần áo.”
Nghe thấy hai chữ ‘ca ca', xấu hổ và ngại ngùng lập tức dâng lên mức báo động.
Bình thường Thẩm Vân nói chuyện riêng với cô chính là ngả ngớn như vậy, tối hôm qua càng quá đáng, nào là tâm can bảo bối, bà xã, em gái thay đổi đủ kiểu, không chỉ tự mình nói, còn bắt cô nói, hơn nữa đặc biệt yêu thích cách xưng hô ‘ca ca' này, bắt cô gọi không biết bao nhiêu lần.
Khương Mạt nghiêm trọng hoài nghi, anh cố chấp với hai chữ ‘ca ca’ như vậy vì lúc nhỏ anh thấp hơn cô.
Gọi cũng thôi đi, còn hỏi!
……
Cô giả vờ vẫn chưa tỉnh ngủ, hừ hừ hai tiếng, xoay lưng lại, co người trùm chăn kín đầu, không để anh nhìn thấy gương mặt đỏ như gấc của mình.
Thẩm Vân nhướng mày, nhưng anh cũng hiểu, chuyện thân mật tối qua đối với một cô gái mười tám tuổi mà nói, quả thực có chút quá đáng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu không xảy ra chuyện người đàn bà xuyên không ngoài ý muốn, anh vốn định thi xong đại học sẽ tỏ tình, yêu đương bốn năm, đợi tốt nghiệp đại học sẽ kết hôn, sau khi kết hôn mới chạm vào cô.
Hiện tại giống như nhảy qua giai đoạn yêu đương bốn năm, trực tiếp cùng cô lúc mười tám tuổi làm chuyện đáng ra hai mươi hai tuổi mới làm.
Thẩm Vân biết cô xấu hổ, dựa người vào giường nhè nhẹ ôm lấy eo cô, nhỏ giọng nói kế hoạch ngày hôm nay với cô: “Chút nữa ca ca phải đi làm, hôm nay rất bận, buổi trưa sẽ không về, Mạt Mạt buồn chán thì buổi trưa đi tìm bố ăn cơm cùng có được không?”
Dựa vào hiệu suất làm việc của Thẩm Vân, trong ngày hôm nay Thẩm Thanh có thể xác định lời anh nói là thật hay giả.
Bên S&M cần phải chuẩn bị trước, nghênh đón chấn động lớn nhà họ Thẩm.
Trong chăn, Khương Mạt do dự một lúc, thò đầu ra, mắt vẫn nhắm gật gật đầu.
Cho dù có giận có xấu hổ hơn nữa, chuyện chính sự liên quan đến công việc như thế này, trước giờ cô không hề giận dỗi.
Một giây sau, trên trán hơi lành lạnh, là môi anh.
“Thật không muốn đi làm chút nào…” Anh thở dài.
Khương Mạt đang định nói chuyện, Thẩm Vân lại nói tiếp: “Nhưng không đi làm thì trong nhà chỉ còn một mình Mạt Mạt kiếm tiền, quá vất vả rồi.”
Khương Mạt mở mắt, nhìn đối diện vào đôi mắt mang theo ý cười, anh hỏi: “Sau này ca ca kiếm nhiều tiền một chút có được không? Như thế Mạt Mạt sẽ không cần vất vả như vậy nữa.”
Khương Mạt nghi ngờ, sao đột nhiên Thẩm Vân lại nói những lời này, lẽ nào cô kiếm nhiều tiền hơn làm tổn thương lòng tự tôn đàn ông của anh?
Cô học dáng vẻ anh xoa xoa đầu anh, dịu dàng dỗ dành: “Ngoan, không cần biết anh kiếm được bao nhiêu tiền thì anh đều là Thẩm Vân tốt nhất.”
Thẩm Vân sững người, nụ cười trên môi biến mất, ôm cô gái nhỏ của mình lại thân mật trên giường một lúc, thấy thời gian quả thực không còn kịp nữa, lúc này mới lưu luyến rời giường mặc quần áo.
Khương Mạt ôm chăn nhìn trộm anh, trên người anh không ít vết cào, phía trước xương quai xanh còn lưu lại vết răng của cô, nhìn một hồi mặt cô nóng lên.
Quỷ dị cô lại thấy có chút có lỗi, nhỏ giọng nói: “Sau này em sẽ dịu dàng hơn.”
Bàn tay đang cài khuy áo của Thẩm Vân dừng lại, đưa mắt nhìn vết răng trên xương quai xanh, mặt mày cong cong mỉm cười: “Không cần, ca ca chính là thích em nhiệt tình như vậy.”
Khương Mạt: “........”
Thẩm Vân mặc quần áo xong, thắt caravat, hai người quấn lấy nhau quá lâu nên cũng không có thời gian làm bữa sáng, anh lấy điện thoại gọi đồ ăn bên ngoài, dặn dò cô chút nữa nhớ dậy ăn sáng, lại hôn một cái tạm biệt, lúc này mới đẩy cửa đi ra.
“Thẩm Vân.”
Đột nhiên Khương Mạt gọi anh lại.
“Hửm?”
Cô gái nhỏ mặt phiếm hồng, đôi mắt lấp lánh, nhìn anh nghiêm túc nói: “....Bây giờ anh là người của em rồi, cho dù có kiếm ít tiền thì em cũng sẽ mãi đối xử tốt với anh.”
Cô vẫn lo anh vì chuyện ‘bạo lực gia đình' mà bị tổn thương lòng tự tôn.
Cổ họng Thẩm Vân nghẹn lại, nhất thời nói không nên lời, trái tim như bị người nào đó hung hăng tóm lấy, vừa chua xót vừa mềm mại lại ngọt ngào muốn chết.
Rất lâu sau anh mới ho lên một tiếng, khàn khàn nói: “Vậy nếu như một ngày nào đó anh kiếm được nhiều tiền thì Mạt Mạt còn đối xử tốt với anh không?”
Khương Mạt: “Đương nhiên rồi, kiếm được nhiều tiền tốt biết mấy.”
Thẩm Vân nhìn cô thâm sâu: “Nhớ kỹ lời em nói.”
Anh lấy cái bảo đảm trước.
Nghe thấy tiếng khoá cửa, bảo đảm Thẩm Vân đã đi thật rồi, cuối cùng Khương Mạt cũng không nhịn được ôm chăn lăn qua lăn lại trên giường.
Mặt nóng đến luộc được trứng, tim đập bịch bịch, trên người cũng có chút không thoải mái.
Cô xuống giường đi vào nhà tắm, nhìn thấy dấu vết màu hồng khắp cơ thể.
Mặt cô lại nóng lên, cúi đầu mắng một tiếng: “Lưu manh.”
Sửa soạn bản thân xong, đồ ăn cô gọi cũng đến, cô đang ăn sáng thì nhận được điện thoại của Hạ Tiến.
Đội trưởng, hôm nay chị có rảnh không? Em và Thiến Thiến, còn cả bố mẹ của Thiến Thiến muốn gặp chị.
Khương Mạt vừa nghe, chợt nhớ ra từ khi Chu Thiến Thiến tỉnh lại cô vẫn chưa chính thức gặp mặt, không biết cô ấy có cũng nghe được âm thanh hệ thống giống cô không.
Cô liền đồng ý, hẹn thời gian với Hạ Tiến, vốn dĩ muốn ra ngoài gặp mặt nhưng Hạ Tiến kiên quyết muốn đến nhà cô.
Khương Mạt nói địa chỉ hiện tại của cô, đợi bọn họ đến.
Trong nhà chưa từng có khách đến, Khương Mạt lượn ngoài phòng khách một vòng, quét dọn một lượt, lại đi rửa một ít hoa quả trong tủ lạnh.
Đây còn là đồ hôm đó cùng Thẩm Vân đi siêu thị mua, nếu không trong nhà đến đồ đãi khách cũng không có.
Vừa dọn dẹp xong thì Hạ Tiến gọi điện đến nói bọn họ đã tới rồi, Khương Mạt mở khóa điện tử trong nhà, để bọn họ vào.
Trước đây Khương Mạt đã từng gặp qua Chu Thiến Thiến, Hạ Tiến và Chu Thiến Thiến đứng phía trước, sau lưng hai người họ là một đôi vợ chồng trung niên, có lẽ là bố mẹ của Chu Thiến Thiến, mỗi người đều xách túi lớn túi nhỏ, vô cùng long trọng.
Khương Mạt sững người một lúc mới mời khách vào nhà.
Vừa vào cửa Bố Chu liền kêu một tiếng ‘Thiến Thiến’, ngay sau đó Chu Thiến Thiến không báo trước liền quỳ xuống.
Dọa Khương Mạt chửi thề một tiếng ‘đậu xanh', lùi về phía sau mấy bước, kinh hãi nói: “Cô đang làm gì vậy?! Mau đứng dậy.”
Bố Chu: “Ơn cứu mạng, đây là việc nên làm. Sau này Khương tiểu thư chính là bố mẹ tái sinh của Thiến Thiến, tôi để con bé nhận cô làm mẹ nuôi sau này hiếu kính cô.”
Chu Thiến Thiến gọi một tiếng: “Mẹ nuôi.”, sau đó cung kính cúi người chuẩn bị dập đầu.
Đậu xanh!
Khương Mạt vội vàng ngồi xuống kéo người đứng dậy, Chu Thiến Thiến là một thiên kim tiểu thư, sức lực chắc chắn không bằng Khương Mạt, đỏ mặt bị cô kéo lên.
“Thật sự không cần, thật ra tôi cũng là giúp bản thân mình.” Cô hoang mang giải thích, hoàn toàn không ứng phó được với loại tình huống này, nhìn Hạ Tiến cầu cứu.
Hạ Tiến bất lực: “Em đã khuyên rồi, chú Chu cứ nhất quyết phải làm lớn chuyện như vậy, em cũng không còn cách nào khác.”
Cậu ta cũng không muốn sau này gọi đội trưởng là mẹ nuôi được không hả!
Bố Chu: “Nếu Khương tiểu thư không muốn nhận Thiến Thiến, tôi nhận cô làm họ hàng được không?”
Khương Mạt: “.....!”
Cô vội vàng xua tay: “Tuyệt đối không được, trừ phi chú nhận cháu làm cháu gái nuôi.”
Mẹ Chu vừa nghe, chủ ý này hay, vội nói: “Nếu như Khương Tiểu thư không chê thì làm con gái nuôi của chúng tôi thế nào?
Chu Thiến Thiến cũng ngoan, vội gọi một tiếng: “Chị.”
Khương Mạt: “........”
Chu Thiến Thiến xoay người nói với bố Chu: “Bố, không phải bố nói nhà mình đang đầu tư một bộ phim lớn vẫn chưa tìm được nữ chính sao? Con thấy chị khá phù hợp.”
Bố Chu vừa nghe, vội vàng nói: “Thiến Thiến nói đúng, riêng phần kịch bản đã phải mài dũa hơn một năm, mời nhà thiết kế và đoàn đội tốt nhất, vẫn luôn không tìm được người thích hợp, Mạt Mạt con có hứng thú không? Bố nuôi làm kim chủ cho con.”
Khương Mạt: “........”
Cô mơ mơ hồ hồ, không biết thế nào lại thêm một ông bố nuôi một bà mẹ nuôi một cô em gái nuôi, nhưng cuối cùng cũng có thể chen vào một câu, nói: “Người quản lý của cháu đang liên hệ với nhà đầu tư bộ , có khả năng cháu sẽ tham diễn bộ phim đó.”
Bố Chu nghe xong hơi chau mày.
Nếu ông nhớ không nhầm, một trong những nhà đầu tư của bộ là Hồ Vệ Bằng, một lão già háo sắc hơn năm mươi tuổi, thích chiếm tiện nghi của nữ minh tinh.
Gan của tên họ Hồ không lớn, không dám làm chuyện quá quá đáng, nhưng như vậy cũng đủ khiến người khác ghê tởm.
Ông nói: “Mạt Mạt, bố nuôi nhắc nhở con một câu, tên họ Hồ đó không phải thứ tốt đẹp gì, con suy nghĩ xem xét lại, đến làm nữ chính bộ phim nhà chúng ta đầu tư bớt lo bao nhiêu, có đúng không?”
Hơn nữa, bộ phim này vốn dĩ chuẩn bị cạnh tranh với bộ phim .
Khương Mạt uyển chuyển từ chối: “Chuyện này phải xem ý kiến người quản lý của cháu.”
Bố Chu hiểu ra: “Vậy bố sẽ rút thời gian nói chuyện với người quản lý của con, nếu như chịu uất ức nhất định đừng nhịn, bố nuôi giúp con xả giận.”
Ông đã quyết định, nếu thật sự Khương Mạt muốn diễn , hạng mục do nhà ông đầu tư sẽ lùi lại phía sau, ít nhất cũng không thể cạnh tranh với tác phẩm của con gái nuôi.
Khương Mạt: “..........”
Cô thật sự không quen kiểu nhiệt tình như vậy, vội vàng chuyển đề tài, hỏi Chu Thiến Thiến có thể nghe thấy giọng của người đàn bà xuyên không hay không, Chu Thiến Thiến lắc đầu.
Nhưng nhắc đến người đàn bà xuyên không, Chu Thiến Thiến hỏi: “Chị biết hiện tại cô ta đang ở đâu không?”
Câu này vừa nói ra, thần kinh mọi người đều căng chặt.
Mặt mày Khương Mạt cong cong, cười nói: “Chị biết. Mọi người không cần lo lắng, có lẽ tạm thời cô ta không có năng lực xuyên vào người khác đâu.”
Dừng lại một chút, cô nói: “Hiện tại cô ta đang ở trong cơ thể Thẩm lão gia nhà họ Thẩm.”
…...
Một
Hai
Ba……
Ba giây sau, Hạ Tiến phun ra một câu: “Chị nói gì cơ? Hiện tại cô ta…...đang ở trong cơ thể lão già háo sắc nhà họ Thẩm đó?”
Khương Mạt gật đầu.
Ba người nhà họ Chu cũng trợn mắt há miệng nhìn nhau, có chút tiếp thu không nổi.
Vẫn là bố Chu đã trải qua sóng to gió lớn, ho một tiếng liền hồi phục trấn định: “Có việc gì bố có thể giúp không?”
Khương Mạt nghĩ ngợi, lắc đầu.
Nếu không chẳng nhẽ lại nói ‘Chỉ cần cháu không gặp chuyện gì, không bị bôi đen, người đàn bà xuyên không sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi cơ thể Thẩm lão gia' sao?
Cứ như làm việc tốt mong được báo đáp, ép người ta phải bảo vệ mình vậy.
Khó khăn lắm mới tiễn được người nhà họ Chu đi, Khương Mạt ngồi xuống uống một ngụm nước, thở dài một hơi.
Đáng sợ quá đi mất.
Nhưng cô thật sự không coi chuyện bố mẹ nuôi là thật.
Tít tít, điện thoại kêu lên một tiếng, là Hạ Tiến gửi tin nhắn đến.
[Đội trưởng, chị mau xem quà bố mẹ nuôi mang đến cho chị đi.]
Ý?
Ánh mắt rơi vào góc tường, ở đó chất một đống túi lớn túi nhỏ, đều là quà vừa rồi người nhà họ Chu đem đến.
Cô hiếu kỳ đi đến mở ra, lấy đồ bên trong ra, cúi đầu nhìn, cả người cứng lại.
Đây vậy mà lại là một đôi giày em bé được bọc tinh tế tỉ mỉ.
Điện thoại lại kêu lên.
Mở cửa gửi chuyển phát nhanh: “Ha ha ha ha! Đội trưởng từ từ xem, toàn bộ đều là đồ dùng cho em bé, dì Chu mang Thiến Thiến chạy ba ngày, nói là chuẩn bị đầy đủ hết tất cả vật phẩm em bé tốt nhất trên thế giới cho chị và anh Thẩm ha ha ha, đúng rồi, em nghe Thiến Thiến nói còn có cả một cái khuy bấm, một viên ngọc xanh lục, dì Chu đặc biệt đi tìm thầy khai quang, bảo vệ đứa cháu nhỏ của chị và anh Thẩm bình an ha ha ha, em buồn cười chết mất……”
Khương Mạt: “........”
Cả nhà Chu gia là gánh hài sao? Có ai tặng quà lại tặng những thứ này chứ!
Cô lại không phải đang ở cữ!
Buổi tối Khương Mạt ngủ mơ mơ màng màng, mơ cô sinh em bé, chảy nước miếng đòi hôn, cô trực tiếp bị doạ tỉnh.
Trong bóng tối, người đàn ông tràn ra tiếng cười nhỏ: “Làm ồn khiến em tỉnh sao?”
Trong lòng Khương Mạt vẫn còn sợ hãi, lắc đầu không nói gì.
Thẩm Vân hôn lên trán cô, cười hỏi: “Khương Mạt Mạt muốn sinh em bé cho ca ca sao? Mua nhiều đồ dùng cho em bé như vậy.”
Một giây sau, người trong lòng liền nhảy dựng lên: “Anh nhìn thấy rồi?”
Thẩm Vân ngậm cười gật đầu: “Ai tặng thế?”
Khương Mạt nói chuyện người nhà họ Chu đến cho anh, lược bỏ không nhắc đến chuyện nhận con nuôi họ hàng.
Thẩm Vân không hề để ý, ừm một tiếng, thong thả ung dung hôn cô, vừa hôn vừa nói: “Anh nói chuyện người đàn bà xuyên không cho Thẩm Thanh rồi, có lẽ chị ta sẽ có hành động lớn, mấy ngày hôm nay anh cũng khá bận rộn, ngày mai bảo bố đến ở cùng với em, người lạ đến tuyệt đối không được mở cửa. Tránh cho đối phương chó cùng rứt giậu.”
Khương Mạt muốn nói cô không sợ, nhưng cô ngước mắt nhìn Thẩm Vân, vẫn là ngoan ngoãn gật đầu.
Những lúc như thế này, không muốn anh lo lắng vì cô.
Mấy ngày tiếp theo, quả nhiên Thẩm Vân bận đến vắt chân lên cổ, buổi tối cô ngủ rồi anh vẫn chưa về, đợi đến sáng cô tỉnh dậy thì người lại đã đi rồi.
Khương Mạt và Khương ỷ Lan mỗi ngày đều theo dõi tin tức trên mạng, đầu tiên là trong một lần mở cuộc họp cấp cao qua video nhà họ Thẩm, Thẩm Tông Đường làm ra một loạt các sai lầm cấp thấp, giống như thay đổi thành một người khác vậy, quên sạch sẽ quyết sách của công ty.
Ngay sau đó Thẩm Thanh mời bác sĩ đến, bác sĩ chẩn đoán Thẩm lão gia mắc chứng mất trí nhớ tuổi già, cần được nghỉ dưỡng tại giường.
Lúc này những lãnh đạo cấp cao khác trong công ty không phục, bao gồm cả bố của Thẩm Thanh - Thẩm Hoằng Phong, cả ngày gây náo loạn, cổ phiếu nhà họ Thẩm tụt dốc không phanh.
Lúc này S&M và Chu gia đã tuyên bố phá sản đột nhiên cấp vốn cho Thẩm Thanh, không biết hai nhà này đã mua lại phần lớn số cổ phiếu trong tay những nhà đầu tư nhỏ lẻ từ khi nào, đồng thời cùng quyết định ủng hộ Thẩm Thanh.
Lãnh đạo cấp cao nhà họ Thẩm có cuộc thay máu lớn.
Nhưng chấn động phương diện bất động sản không ảnh hưởng đến giới giải trí, bên Khương Mạt việc cần thì vẫn phải làm.
Hôm nay Nghê Bạt gọi điện cho cô: “Bộ phim lớn trước đây nói với em thương lượng gần xong rồi, tối hôm nay em đến ăn bữa cơm với nhà đầu tư, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì nữ chính bộ chính là của em.”