Thần Tượng Biết Yêu 2 (Tfboys Version)

Hum qua sinh nhật ice đọ ~~,đáng lẽ mai mới viết chương mới nhưng vì mai đi chơi với bạn nên ice viết hôm nay nha,lần này là ice viết ấy.
À các bạn có muốn câu hỏi nào cho truyện ice không,ice nhân dịp sinh nhật(mặc dù đã qua) nên sẽ trả lời tất tần tật mọi câu hỏi của mấy bạn nha ^^
-------------
Chương 12: Vài lời lảm nhảm =)))
Trước khi vào truyện,ice sẽ đột nhập từng phòng của diễn viên chính trong câu truyện để hỏi một số câu hỏi nha. Nào chúng ta sẽ lết máy quay qua phòng TFBOYS trước nha.
*Cốc cốc*
Vào đi - tiếng ai đó vọng lại
*cạnh*
À-nhông-xê-ô,đây là chương trình hỏi đáp nhanh,tôi là ice,tác giả câu truyện,tôi sẽ hỏi các bạn một số câu hỏi,và các bạn sẽ có quyền hỏi lại ice-Ice tự nhiên xông vào,cúi đầu chào hỏi
Hú hồn,tưởng ai,hóa ra con tác giả kiêm đạo diễn đây nè- Vương Nguyên bĩu môi
Nguyên ca ca,anh nói thế có ý gì,anh nói thế chê truyện em dở hả- Ice dậm chân,định giở tuyệt chiêu ''nước mắt cá sấu'' thì...

Thôi cho tôi xin cô nương,đáng lẽ tôi không nên ở đây mà rảnh quay phim giùm đâu nhá- người quay phim nói (nhân vật bí ẩn ice không thể tiết lộ)
Hì hì,được rồi chúng ta bắt đầu- Ice chỉnh đốn trang phục và quay 180 độ đối diện máy quay phim-Xin chào tất cả mọi người,hôm nay ice sẽ một câu hỏi như sau:
Các bạn nghĩ thế nào về nhân vật mà mình đang đóng- Ice cười tươi đưa micro cho Thiên ca ca (hơi ngược =))) )
À nhân vật này rất hợp với Tỉ,rất giống tính cách Tỉ ở ngoài đời- Thiên Thiên điềm đạm trả lời
Ừ thì đúng rồi,tôi áp dụng tính cách ở ngoài đời của mấy ổng mà- Ice lẩm bẩm
Hả,ice vừa mới nói gì- Thiên Thiên nhướn mày
À không có gì,ice nói chơi,ha ha- Ice cười giả đò- Vậy bạn có hài lòng bạn diễn của mình
Rất hài lòng- Thiên Thiên cười
Giờ chúng ta qua Nguyên ca ca nha- Ice nói và có một người mừng hụt liền chửi rủa ice làm ice hắt xì liên tục
Cảm nghĩ của Nguyên ca về nhân vật mình đang đóng-Ice nói
Nguyên thấy nhân vật rất giống Nguyên ngoài đời,kể cả tính cách hay trình độ ăn đều giống,người bạn diễn của Nguyên ca rất dễ thương,luôn giúp Nguyên với mọi tình huống- Nguyên ca vừa nói vừa cười làm Ice cứ nhìn một hồi (ice mê Vương Nguyên ca ca =v=)
Này,ê làm MC kiểu gì thế- người quay phim lay một hồi thì ice mới tỉnh
Hi hi,xin lỗi mọi người- ice cười giã lã- giờ sẽ qua đại ca nha
Cảm giác của đại ca khi đóng phim này- ice đổ mồ hôi nói vì cảm nhận sát khí của khải
Sao hở,nghĩ sao giờ mới hỏi ta hả,với lại nhân vật này sao giống nhân vật phản diện thế,nào là tát Y Nguyệt,mà bà biết là Y Nguyệt là... Ưm-Khải tức giận định nói tiếp thì bị ice lấy tay bịt mồm lại
Hì hì,chúng ta qua nữ chính nhé- Ice cười rồi chạy mất dép
*******
Hi xin chào mấy chị em là ice...(lượt bỏ hàng ngàn câu)-Ice định nói tiếp thì bị linh chặn

Rồi rồi tụi chị biết em là ai rồi,khỏi giới thiệu lại-linh mỉm cười nói
Oa~~,yêu chị nhất-ice ôm chầm lấy linh
.......
********** Ta là phân cách thời gian câu hỏi trôi qua*************
Trở lại câu chuyện nào
Chương 13
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ĐAU ĐẦU QUÁ- Y Nguyệt ôm đầu hét
Chị ơi,nhanh Nhược Phong mau đỡ chị ấy dậy- Kì Như hét
Đươc được- Nhược Phong nhanh tay bế Y Nguyệt rồi chạy qua vượt mặt Khải. Khải thấy cảnh đó liền vô thức buông tay Hà An,không hiểu sao trong lòng anh bây giờ lại có cảm giác đau khi nhìn Y Nguyệt xỉu,lòng anh cảm thấy hối hận khi nãy tát Y Nguyệt
Và kí ức lại hiện lên trong đầu khải "sao cô lại đẩy cô ấy *bốp* . Anh có biết đây là lần thứ hai anh đánh tôi trong 1 tuần rồi không, tôi không phải sinh ra để anh tát. xong rồi cô ấy chạy đi và đã khóc" -băng chạy đi
Không lẽ cô ấy là.... (chữ nghiêng là suy nghĩ)
Sau tim mình thấy khi thấy Y Nguyệt bị thương vậy
Khải vô thức chạy đến phòng mà Y Nguyệt đang cấp cứu,Kì Như thấy Khải đến liền không mấy thiện cảm

Anh đến đây làm gì,chính anh đã làm chị tôi ra nông nỗi này,anh...-Kì Như định chửi bị Nhược Phong cản lại
Này cậu cũng về để nghỉ ngơi đi,ở đây để mấy bác sĩ và y tá lo- Nhược Phong nói rồi vác Kì Như lên lưng mặc Kì Như đấm đá nhưng chả tác dụng
Này thả tôi xuống,tôi muốn ở lại,tôi không muốn giao Y Nguyệt cho ai hết,Nhược Phong mau thả tôi xuống...(lượt bỏ 1000 câu)- Kì Như ngọ nguậy
Im- Nhược Phong quát thì Kì Như liền im bặt
********
Bây giờ chỉ còn mình Tiểu Khải trong phòng bệnh của Y Nguyệt. Anh nhìn cô ngủ có cảm giác rất quen thuộc, rất giống một người mà anh đã yêu thương, quan tâm và coi trọng hơn chính cả bản thân mình nhưng chỉ vì một tai nạn, không không đó không phải là tai nạn mà là một vụ trả thù của con người quá đỗi độc ác,mù quáng vì tình yêu. Có thể trừ khử bất cứ ai khi họ có được tình yêu hạnh phúc , chỉ vì cô ta, chính cô ta người anh yêu nhất đời lại rời xa anh mãi mãi không bao giờ quay lại. Tại sao, tại sao anh và Băng phải trải qua bao nhiêu khó khăn, sóng gió mới đến được với nhau cơ mà, ông trời thật trớ trêu không lẽ ông không nhìn thấy tình yêu chân thành của họ sao. Và giờ anh đang khóc, phải đang khóc không phải vì sót cho Y nguyệt, cũng không phải vì thương nhớ Băng mà là anh đang tự trách mình không giữ được hạnh phúc tươi đẹp ấy, lại để nó vụt mất trong tay anh. Những giọt nước mắt của con người mà người ta hay gọi là mỹ nam cứ lặng lẽ rơi xuống trên khuôn mặt thanh tú của anh, anh suy nghĩ, rất nhiều, những chuyện anh không muốn nhớ lại tại sao nó lại xuất hiện trong đầu anh, quấn lấy tâm trí và hình ảnh một người con gái lại hiện lên đầu anh. Bất chợt anh đưa tay lên vuốt những giọt nước mắt trên mặt và mỉm cười một cách thật chua xót, thế rồi Tiểu Khải ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh gường bệnh của Y nguyệt. Áp sát khuôn mặt cô, anh vô thức nói ra một câu
- Đường Y Nguyệt tại sao cậu lại giống Băng như vậy, kể cả hành động, cách nhảy của cô đều giống người con gái tôi yêu là sao hả?- Anh nói thầm chỉ đủ mình anh nghe
Khải bắt đầu nhớ đến Băng nhớ đến những kí ức anh và Băng hay vui đùa khi yêu nhau, cùng dắt nhau đi chơi, thử không biết bao nhiêu món ăn ở chợ đêm, rồi hát chung một bản nhạc. Nhớ cái lần ấy, cái lần Băng và anh cùng nhau đi chơi bị lạc ( lúc ấy Băng là Xuân Nhi ) hai đứa không biết đường về vì đang ở Nhật, phải loanh quanh khắp nơi thế rồi cô ấy cũng ngủ, ngủ trên lưng anh và được anh cõng về. Rồi cái lần anh tát cô ấy chỉ vì cô ấy vạch mặt gia Linh, anh hoàn toàn không hay biết kế hoạch của cô ta thế nên anh mới tát cô chỉ vì một vở kịch vô cùng hoàn hảo của ả Gia linh. Haha anh thật nực cười phải không, tất cả, tất cả mọi người đều thấy bộ mặt thật của ả nhưng anh thì không hay gì cả, chính vì anh tát Băng nên cô đã khóc trong suốt buổi học. Và chính Băng đã hi sinh rất nhiều cho anh mà anh cứ vô tư như thế. Rồi anh tự trách mình :" Vương Tuấn khải ơi là vương Tuấn khải anh thật là một con người ngu muội. Băng cô ấy đã hi sinh cho anh nhiều như vậy tại sao anh không trân trọng cô ấy, trân trọng tình yêu mà hai người đang có. Băng ơi liệu em có nghe anh nói, anh yêu em , anh rất yêu em , em có biết điều đó???Em là một người con gái vô cùng hoàn mỹ, rất tốt mà người đàn ông nào cũng phải mong muốn có được vậy tại sao anh không giữ được em, lại đánh mất em??? Anh biết giờ anh có trách, có làm gì đi nữa thì cũng vô dụng bởi vì em không thể nghe anh nói . Băng ơi, băng ơi....."
Và anh đã ngủ thiếp đi bên cạnh Y nguyệt và trong mơ anh vẫn mơ về Băng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận