Ice cờm-bách,chúng ta sẽ quay lại lúc Nhược Phong hôn ta nhé,ahihi~~ dạo này ice sống ảo ghê :3
--------------
Kì Như đi mãi đi mãi cho đến khi đồi Bồ Công Anh xa dần trong tầm mất của Kì Như,cô đang khóc,phải cô đang khóc,khóc không phải vì mất nụ hôn đầu mà cô khóc cho người yêu cũ của mình,đã hứa mà không giữ lời,để cho một chàng trai khác hôn cô,không biết ở trển anh ấy có tức giận với mình không,cô suy ngẫm,vì cô mà người con trai mà cô thương đã không còn trên đời,cô ngẩng cao đầu lên,trời bắt đầu tối xuống,
**********
Chúng ta quay lại quá khứ của Kì Như nhoa,và đây không sự thật của tui đâu nhoa,tùy theo tâm trạng của ice nhoa để viết muahaha :3
*Theo lời kể của Kì như*
Tôi-một con nhóc 14 tuổi,cuộc đời chưa trải qua một mối tình vắt vai,lúc đó tôi được bạn bè đặt là KẺ XUI XẺO. Vì tôi làm cái gì cũng không ra hồn hết,vừa xấu xí,lại không học giỏi nữa
Anh-là hotboy của trường,học giỏi,đẹp trai,được mọi người,thầy cô yêu mến,vừa giỏi thể thao,là một chàng trai hoàn hảo.
Tôi nhớ lần đầu tiên gặp anh,có cuộc gặp mặt không mấy tốt đẹp,tôi biết tuy anh học giỏi nhưng gia đình không được mấy tốt đẹp,tôi gặp anh trong quán ăn khi tôi đi ăn với bạn,lúc đó anh không biết tôi,cái tính sĩ diện của anh bộc lộ lần đầu tôi gặp,vì lúc đó tôi bơ anh
Kể từ đó,mỗi lần tôi ở trường,lần nào anh cũng kiếm chuyện với tôi,nhưng tôi vẫn chịu đựng,càng ngày bạn bè cũng lại chơi với tôi nhiều hơn,không gọi tôi là Kẻ xui xẻo nữa. Thật ra lúc đó tôi vui lắm,vì có anh mà tôi có nhiều bạn bè. Tôi cũng được một bạn nhắc nhở nên chải chuốc lại bản thân,tôi cũng nghe theo,từ từ tôi cũng xinh hơn trong mắt mọi người. Nhưng anh lại bực bội với tôi,không kiếm chuyện với tôi nữa,tôi cũng khá thắc mắc nhưng không quan tâm mấy
Lên cấp 3,tôi lại chung trường với anh,cùng lớp,được ngồi chung bàn với anh,thật sự lúc đó tôi nhận ra anh nhưng tôi bơ anh,tôi thấy anh khá bực bội. Có lần anh kéo tôi ra chỗ tối,trong anh rất giận dữ,tôi khá sợ,tôi bật khóc,nhìn anh hốt hoảng dỗ tôi. Và cũng lúc đó anh tỏ tình với tôi,tôi khá sốc............
Kể từ sau tỏ tình,ngày nào anh cũng chờ tôi đi cùng đến trường,tôi khá xấu hổ với bạn bè vì toàn bị họ chọc,nhưng tôi rất hạnh phúc,vì lần đầu anh yêu tôi không phải vì vẻ bề ngoài,nhưng tôi đã tan nát khi ngày đó đến.... Tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện của anh với bạn anh,tôi đau lắm,anh nói yêu tôi vì thú vui,lúc đó tôi khóc,tôi chạy,lúc đó cũng mưa,chắc ông trời thương xót tôi nên khóc cùng tôi,tôi chạy riết mà không để ý bên đường,xe tải đi đến,lúc đó tai tôi như ùa đi,đôi mắt cũng mờ vì khóc quá nhiều,bỗng tôi bị xô,quay lại đứng ngây ngốc nhìn anh nằm trên vũng máu đó,tôi chạy lại đỡ anh,tôi khóc,hỏi vì sao lại cứu tôi,anh nói là anh yêu tôi nên bảo vệ tôi,anh còn giải thích vì tính sĩ diện của anh mà nói yêu tôi là thú vui,anh nói rằng yêu tôi rất nhiều,anh bảo tôi phải hứa không được trao nụ hôn đầu cho ai cho đến khi quên được anh,tôi gật đầu đồng ý,bảo anh đừng chết,anh chỉ mỉm cười,xoa đầu tôi,rồi anh đã ra đi.....
Tôi nhốt mình trong phòng 2 tuần,khi bước ra cánh cửa ấy,tự hứa bản thân mình là phải quên được anh,để không anh ở trển làm anh lo...
*********
Kết thúc hồi tưởng
Giờ Kì Như nghĩ lại,tự nhẩm lại hồi đó sao mình ngốc thế,cứ ngồi nghĩ vẫn vơ,cũng không biết có người đi tới,Kì Như bất giác ngẩng lên,đập mắt vào là khuôn mặt của Nhược Phong,nét mặt anh đầy lo lắng nhìn cô
- Cậu đi lâu thế,làm chị Y Nguyệt lo lắm không hả-Nhược Phong mắng,Kì Như mới ngẩn ra,phải cô còn chị Y Nguyệt mà,còn Nhược Phong- thằng bạn chí cốt của cô
- Xin lỗi vì làm hai người lo lắng,giờ chúng ta đi thôi-Kì Như lau đi nước mắt,mỉm cười thật tươi,rồi nắm tay Nhược Phong. Mà Kì Như không biết,có ai đỏ mặt khi được người đó nắm tay
Tình yêu là thế..
Đôi khi làm mình say mê, đôi khi làm mình ngô nghê
Tin một người đến nỗi rơi lệ
Là thế...
Khi yêu ai chẳng cần biết nữa, khi thương ai thì dù trong mưa
Vẫn cảm thấy ấm áp dư thừa...
Rồi khi em thấy
Anh trong tay cùng người khác ấy, sao em quên được khoảnh khắc đấy
Anh bên ai hạnh phúc như vậy?
Thì thôi....
Buông đôi tay và để anh đi
Xem như ta lần đầu chia ly
Cũng là lần cuối nghĩ suy..
ĐK:
Thì anh.. cứ đi đi hãy cứ xa em và đừng ngẫm nghĩ
Hạnh phúc ra sao yêu thương nhường nào chỉ thêm thời gian lãng phí.
Ừ thì anh cứ đi đi và đừng nhớ nhung chi
Về đâu khi ta đã lạc mất nhau??
Mình buồn vì tim mình đau
Mình buồn thì ai thấu đâu ?
Từng lời buông chưa hết câu, nước mắt đã dâng khóe sầu.
Đừng bên nhau nếu không vui, em muốn thấy anh cười.
Vì yêu nên em xin anh cứ đi...
Bỏ mặc em! - Anh cứ đi đi-Hari Won
*******
Hết chương
Xin lỗi chương này dành cho Kì Như,tâm trạng hiện giờ của ice đang rất đau,nên xin lỗi vì chương này hơi dở,à mà sau ngày 11/7 là lịch ra chương là thứ bảy và chủ nhật nha,có thể ra hoặc không ra,vì ngày 11/7 ta đi học rồi,vì ice thi rớt nên vào trường tư,tâm trạng không muốn viết truyện nhưng ice sẽ cố gắng ra chương mới cho mọi người,mong mọi người bỏ qua cho ^^
Love
~