Lần nào tôi coi chương trình anh cũng cười , nụ cười có thêm cái răng khểnh , và tôi cũng cười , người ta nhìn vào lại bảo tôi bệnh hoạn , tự kỉ .
- Hi yoooooo ! - Tôi nhảy bổ vào lớp , thấy bọn nó thì hét ầm lên . Vâng , cả lớp trố mắt nhìn tôi như mọi ngày . Tôi nhanh gọn ngồi vào chỗ tám chuyện , chủ đề hàng ngày : TFBOYS . Vì đây là trường mới , nên họ cũng không biết tôi là thực tập sinh Yoori , là người quen với TFBOYS .
- Ê ! - Nhỏ nhi , Lưu Hạo Nhi , húc vào tay tôi ,
- Sao ?
- Hôm qua t coi chương trình thấy Khải ca ca nói có bạn gái rồi đấy ! BUồn thiệc !
Tôi nghe tin như sét đánh ngang tai . Không biết lúc nào , đầu óc tôi nghĩ quẩn , nước mắt trực trào ra , òa , lăn dài trên má . Vậy là lời hứa như gió thoảng qua tai thôi sao ? Vậy là anh không giữ lời hứa . Lũ bạn nhìn tôi mà sốc không tưởng nổi , dĩ nhiên họ cứ nghĩ tôi đang khóc vì anh là idol .
- Sao m lại khóc ?
Vừa khóc tôi vừa cố nghĩ cái lí do hợp lí cho vụ việc .
- Rõ ràng anh ấy bảo 25t mới có bạn gái cơ mà . Sao giờ chưa gì đã .. Hức hức
- Thôi thôi nào . Nín , nghe t , nín nín . Điều đó cũng tốt cho anh ấy mà .
Tim tôi đau quằn quạy . Quá khứ chắc cũng chỉ là quá khứ . Sẽ không còn vấn vương nữa .
Ra chơi, tôi mở điện thoại , gọi cho Thiên Tỉ . Anh là người tôi an tâm nhất để hỏi chuyện .
- Thiên Tỉ .
- Thiên My à ?
- Vâng . Anh cho em hỏi cái này được không ?
- Em hỏi đi .
- Khải ca . Có bạn gái rồi à ?
- Đâu .anh ấy suốt ngày quanh quẩn ở nhà , ở công ty lấy đâu ra bạn gái .
- Vậy ? Còn cái chương trình ?
- À ! Anh ấy bảo đó là người anh ấy yêu nhưng khoảng cách khá xa , người đó cũng yêu anh ấy :)) nên đó gọi là bạn gái .
Tôi cười sặc sụa , đó mà là bạn gái à ? Định nghĩa h loạn hết rồi
- Cơ mà . Sao em gọi anh ấy không được , nhắn tin weibo cũng k thấy 1 chữ " đã xem "
- Chắc anh ấy bận . Em đừng buồn . Thôi , anh cúp đây , có lịch trình rồi . Baii em
Tít tít tít . Thiên Tỉ cũng bận rồi . Đại Thần cũng bận , thế là sao :((
Ring ring ., Tôi vừa cúp máy thì có người gọi liền đến . Số lạ .
- A lô !
- Thiên My .
Giọng ấm ấm đấy , tôi nghe là nhận ra liền . Tiếng gọi thứ 2 sau 1 năm . Vương Khải .
- LÀ ...a..anh ?
- Phải . LÀ anh . Em định không gặp anh à ?
- Hứ . Em gọi anh không nghe , em nhắn tin anh không thèm rep .
- Số kia anh bỏ rồi mà == mạng weibo tk của anh k nhận ib đc.
- 1 năm ? lâu vậy à ?
- Giờ em tính sao ? Em tính không ra gặp anh à ? anh nhìn em nãy giờ rồi nhé !
- Nhìn ? Anh đang ở đây .
- Ngẩng lên nào ! Nhìn ra ngoài lớp học , anh đang nhìn em .
Tôi ngẩng lên nhận ra cả lớp chạy mất tiêu , không có một bóng dáng nào . Ngoài sân trường thì nhộn nhịp tiếng reo hò . Mải gọi điện mà tôi quên mất chuyển động của thời gian và con người . Gấp điện thoại , tôi chạy nhanh ra ngoài , xen trong đám học sinh , anh rẽ hướng ra , nhìn tôi . Ánh mắt màu cà phê lâu rồi tôi không gặp , tôi muốn chạy đến ôm chầm lấy anh quá ! Muốn hét lên thật to vì anh giữ lời hứa . Tôi ngại ngùng , không dám bước xuống bậc thang thì . Trong giây phút ngắn ngủi đó , khi chưa kịp định thần , đã có người chạy đến ôm chầm lấy tôi . Chàng trai 1m8 . Vương Tuấn Khải . Cả trường ồ lên , anh không để tâm đến họ mà vẫn cứ giữ chặt tôi .
- Anh chờ đợi em lâu lắm rôi ! Hôm nay , anh đến thực hiện lời hứa . Anh nói không sai chứ ? Anh yêu em !
- Anh ... anh.. người ta nhìn kia ?
- Kệ họ . NHỏ này , để anh ôm em một lúc không được hả ?
- Họ .. họ cứ nhìn.
- Này nhé ! Tính em không thay đổi được hả ? Sau một năm , mãi anh mới được gặp em , anh ôm một chút không được à ?
- == Bảo họ cất cái mắt đi .
Anh càng ngày càng giữ chặt tôi . Cả cơ thế anh như cuốn tròn lấy tôi , Hơi thở ấm áp , dồn dập h tôi mới nhận được . Khuôn mặt anh tựa tựa vào vai tôi như con mèo nhỏ .
- Anh chưa hôn em là tốt rồi nhé . Im nào ! Cho anh vài phút để ôm em .
" Hôn " ? mặt tôi lại đỏ lựng lên >< oa oa sao cứ nói gì nhạy cảm là lại đỏ vậy trời !!
Sau vài phút , anh buông người tôi ra , thả lỏng . Ánh mắt anh đăm đăm nhìn tôi . À , giờ mới để ý , anh đến đây làm gì , sao anh lại mặc quần áo trường , sao .. sao...
Anh nghiến răng nhìn .Bộ mặt tôi đáng ghét hả ?