"Chúng tôi khi ấy mới chỉ yêu nhau được hơn một năm, một khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng tình yêu khi ấy thì to lớn hơn bất cứ thứ gì.
Nếu ngày ấy tôi đủ chín chắn hơn trưởng thành hơn thì tôi sẽ chẳng thể nào phạm phải lỗi lầm mà sẽ khiến tôi phải hối hận suốt một quãng thời gian dài đó chính là vào lúc tình yêu của chúng tôi đẹp đẽ nhất thì tôi đã không một lời nói mà đã bỏ đi biệt tích trong bảy năm, tôi đã để Huyên chờ mình những bảy năm trời.
Tôi đã phải thay đổi bản thân mình rất nhiều để trở thành người mà chị ấy ghét, tôi phải tập sống quên đi Huyên, nhưng cho dù tôi có cố gắng đến đâu thì tôi vẫn chẳng thể nào quên đi người con gái ấy, rồi khi tôi nhận ra mọi chuyện chỉ là do tôi hiểu nhầm thì tôi đã thực sự hối hận.
Sau đó sau một khoảng thời gian xa cách thì chúng tôi gặp lại nhau nhưng rồi lại xảy ra rất nhiều những hiểu nhầm khác, vậy mà cuối cùng người con gái cao thượng ấy vẫn chấp nhận tha thứ mọi lỗi lầm cho tôi vì vậy từ bây giờ em nguyện dành cả phần đời còn lại của mình đem hết những gì tốt đẹp nhất mà mình có cho Huyên." Lôi Tư Lạc cầm micro nói thủ thỉ những lời trong lòng mình, đôi tay cũng run bần bật.
Từ Khả Huyên cảm động lấy tay che mặt lại, cô thực sự muốn khóc ra đây mất, hôm nay Lôi Tư Lạc đem đến cho cô quá nhiều bất ngờ.
"Huyên!!! Có muốn về sống chung một nhà với em không?" Lôi Tư Lạc nửa tự tin nửa căng thẳng nói.
Đến lúc này thì Từ Khả Huyên không thể từ chối được nữa, cả mặt cô đỏ ửng lên, đôi mắt thì cũng đã đẫm nước mắt mất rồi nhưng mà vì một câu nói của Lôi Tư Lạc mà òa khóc.
Mọi người xung quanh phấn khích reo hò cổ vũ cô đồng ý, Từ Khả Huyên xúc động gật đầu sau đó đưa tay ra để Lôi Tư Lạc đeo nhẫn cho mình, cả đám đông vỡ òa mọi người phấn khích nhảy cẫng lên.
Lôi Tư Lạc xúc động mặc dù miệng cười toe toét nhưng mà đôi mắt vẫn có một màng nước bao phủ, nàng đây đúng là có phúc mới gặp được người như Từ Khả Huyên.
Sau khi đeo nhẫn xong, Lôi Tư Lạc đứng cạnh Từ Khả Huyên nắm lấy tay người kia sau đó lại cầm micro nói với mọi người: " Có một thứ mà tôi phải cảm ơn nó rất nhiều đó chính là LMHT, chính nó đã đưa chúng tôi đến với nhau, ngày ấy tôi đâu có biết người hỗ trợ cho mình trong trận đấu ấy sau này sẽ trở thành vợ của mình.
Vì vậy tôi phải thực sự cảm ơn hệ thống game đã ghép đội cho chúng tôi được gặp nhau." Lôi Tư Lạc nói xong cười lớn, tất cả mọi người nghe xong cũng không khỏi bật cười.
Nghe thấy vậy, Từ Khả Huyên cầm micro nói nhỏ: "Chị nhớ ngày ấy thực ra chị chọn đi xạ thủ nhưng mà hệ thống lại xếp chị vào vị trí hỗ trợ".
Lôi Tư Lạc nhìn Từ Khả Huyên rồi nói:" Ngày ấy em chọn vị trí đường giữa mà hệ thống lại cho em vị trí xạ thủ.
Nếu là như vậy thì tôi lại phải một lần nữa cảm ơn hệ thống game rồi."
Xung quanh mọi người đều đồng thanh nói "Ý trời".
Sau khi buổi tiệc kết thúc, Lôi Tư Lạc đưa Từ Khả Huyên về nhà, vừa vào cửa nàng đã ép đối phương vào tường giống như cách ngày xưa cả hai lúc nào trở về nhà cũng làm, Lôi Tư Lạc vẫn còn chưa hết phấn khích, nàng cười không ngậm được miệng nhìn Từ Khả Huyên đang ở trước mặt mình.
"Từ hôm nay chị là vợ của em rồi" Lôi Tư Lạc nói xong liền không kiềm chế được bản thân hôn lên môi Từ Khả Huyên.
Cả hai ôm lấy nhau hôn từ ngoài cửa vào đến ghế sofa, Lôi Tư Lạc đè Từ Khả Huyên xuống dưới, đắm đuối hôn đối phương, từ trên đôi môi rồi lại xuống chiếc cổ trắng ngần, Từ Khả Huyên bị nhột liền bật cười sau đó đẩy nhẹ Lôi Tư Lạc ra.
" Đêm qua em vừa hành chị, hôm nay chị vẫn chưa bình phục đâu a" Từ Khả Huyên cắn môi Lôi Tư Lạc trách móc.
Bế bổng Từ Khả Huyên lên, Lôi Tư Lạc đưa người kia vào trong giường rồi nhẹ nhàng đặt đối phương xuống, sau đó lấy tấm mềm mỏng đắp lên cho người kia.
Xong xuôi còn vỗ vỗ ý đã yên tâm rồi hôn lên trán Từ Khả Huyên nói nhỏ.
" Được rồi, cả ngày hôm nay chị chỉ việc ở trên giường, mọi công việc trong nhà em đều làm hết"
" Em định làm hết sao? Còn việc trong công ty" Từ Khả Huyên trêu chọc.
Ây ya công ty cũng thật nhiều việc nhưng mà Lôi Tư Lạc này là ai cơ chứ nàng sẽ sắp xếp ổn thỏa.
"Việc của công ty còn có thư kí, còn việc phục vụ chị thì chỉ có em" Nói xong liền hôn lên môi Từ Khả Huyên.
Bị đối phương chọc cười Từ Khả Huyên ở trên giường chỉ việc ăn và xem phim, sau đó thì ngồi chỉnh sửa ảnh và video của hai người để đăng lên mạng xã hội.
Hôm nay trong group fan đẩy thuyền hai người xuất hiện rất nhiều ảnh trong buổi offline, các bạn fan chụp rất nhiều ảnh từ mọi góc độ bọn họ rất vui vì ngày hôm nay couple bọn họ đẩy thuyền cuối cùng đã cập bến.
Từ Khả Huyên nằm trên giường rảnh rỗi quay một đoạn clip Lôi Tư Lạc đang làm việc nhà, đăng lên group kín của hai người với dòng trạng thái " Chủ tịch sau khi có vợ thì cũng phải làm việc nhà thôi".
Vừa đăng lên đã nhận được rất nhiều lượt thả tim và bình luận của mọi người, đa phần mọi người đều khen Lôi Tư Lạc vô cùng xinh đẹp ngay cả khi đeo tạp dề mặc đồ bình thường ở nhà, có người nói Lôi Tổng thực biết chiều vợ.
Từ Khả Huyên đọc bình luận mà cười chết mất, Lôi Tư Lạc bây giờ ngoan như cún, Từ Khả Huyên thèm cái gì là ngay lập tức đem vào, bưng bê hầu hạ đối phương như bà hoàng.
"Lạc Lạc...!có người nói chị đào mỏ em" Từ Khả Huyên đọc phải bình luận không hay khuôn mặt liền trầm xuống.
Lôi Tư Lạc đang nấu ăn bỗng nghe được câu này, hơn nữa nghe giọng là biết Từ Khả Huyên đang buồn, nàng rửa tay vào trong phòng véo véo má Từ Khả Huyên cười mỉa mai.
"Bọn họ chỉ đang ghen tị với chị thôi, là em tự nguyện dâng hiến mỏ vàng cho chị, Lôi Tư Lạc này làm sao lại để vợ mình phải vất vả đi đào mỏ cơ chứ, giờ nó là của chị rồi" Lôi Tư Lạc tếu táo nói.
Từ Khả Huyên bật cười, từ trước đến giờ cô đâu có biết Lôi Tư Lạc giàu đến vậy, ngày xưa vẫn tưởng em ấy chỉ là sinh viên có gia cảnh bình thường, có tiền hơn mấy bạn học khác bởi vì em ấy đi thi đấu game nên được tiền thưởng.
Thảo nào đồ của Doris em ấy có thể mua một cách dễ dàng và cả chiếc lắc tay phiên bản giới hạn của hãng Augen ngày ấy.
"Chị cũng có việc làm chứ đâu phải chỉ biết ăn bám đâu.
Chị kinh doanh quán mặc dù không giàu như em nhưng thu nhập cũng ổn định, tự thân có thể nuôi được cả nhà" Từ Khả Huyên cũng phổng mũi khoe.
Lôi Tư Lạc cười lớn, nàng hôn lên trán của Từ Khả Huyên tỏ vẻ rất tự hào rồi sau đó lại ra ngoài bếp nấu ăn tiếp, mặc dù rất ít khi nàng vào bếp, cũng không biết nấu nhiều món đa dạng nhưng mấy món đơn giản cũng không phải không biết làm.
Lôi Tư Lạc nấu xong lại vào giường bế Từ Khả Huyên ra ghế, bị bế bổng như vậy Từ Khả Huyên có chút sợ hãi, cô có thể tự đi được mà.
"Lạc Lạc, chị có thể tự đi được mà" Từ Khả Huyên ôm chặt lấy cổ Lôi Tư Lạc nói.
"Đừng quậy, chị xem chị gầy đến mức em là nữ nhân mà còn có thể bế bổng chị dễ dàng.
Từ giờ cấm chỉ giảm cân hay giữ dáng gì hết, ăn thật nhiều cho em" Lôi Tư Lạc trách móc.
Đặt Từ Khả Huyên lên ghế, hai người có một bữa tối vô cùng vui vẻ