Thần Vô Chi Nguyệt

Edit: Bé Na

Lá gan của Ken…… Thật sự là rất lớn. Bất quá chỉ vì vừa gia tăng binh lực, liền dám tùy tiện đối kháng cùng ba công hội lớn kia.

Nhưng là có một điều cậu ta không có làm sai, sau khi dự tuyển bắt đầu, các công hội trong lúc đó xác thực sẽ không có cái gọi là quan hệ minh hữu, đều vì tư lợi của mình mà chiến đấu.

Hiện tại xem ra, Ken đã quyết định cùng Ánh Sáng phân tranh cao thấp. Cho tới khi dự tuyển phải chắc chắn chống lại được công hội này quấy rầy, chắc chắn việc công hội này phân phối nhân lực cướp lấy được nhiều thành, đây là vấn đề Ánh Sáng phải lo lắng nhất hiện nay.

Hy vọng Thanh Dạ đã chuẩn bị tốt rồi, về phần Hồ Ly bên kia……

“Tử Ngưng?”

Chu Luật đang lâm vào trầm tư, không chú ý tới Lưu Tinh gọi cậu.

“Tử Ngưng, bạn làm gì phát ngốc ở đây vậy?”

“……”

“Không chuyên tâm rồi. Đợi khi hạ được thành rồi ngẩn người cũng chưa muộn.”


“Mình biết rồi…… Thực rất xin lỗi.”

“Không sao, mình cũng không trách bạn.” Lưu Tinh hòa khí cười nói,“Bạn trước kia không có kinh nghiệm công thành chiến, hôm nay phải cẩn thận một chút.”

“Uh, mình biết rồi .”

“Tốt rồi, mọi người chú ý.” Lưu Tinh ra mệnh lệnh,“Từ giờ trở đi cấm dùng kênh hội để tán gẫu, cũng không được dùng kênh đội để tán gẫu. Toàn bộ mọi người đi trước tới địa khu trung tâm, lựa chọn chỗ nhiều người nhất tiến hành làm nóng người, một giờ sau một lần nữa tập hợpchỗ này.”

Đội viên tốp năm tốp ba tản ra . Chu Luật dùng kênh tán gẫu mật hỏi Lưu Tinh:

“Đồng thời xuất thủ với cả ba hội…… Không việc gì chứ?”

“Về nhân số thì không có vấn đề gì, về phần chiến thuật…… Nếu Ken lão đại đã an bài, chúng ta vô luận như thế nào đều phải làm theo.”

“Ân……”

“Không sao, cũng đừng khẩn trương.” Lưu Tinh trấn an nói,“Qua thêm thời gian nữa hẳn là có thể thích ứng .”

Tuy rằng hiện tại mang dấu hiệu của Ngân Cánh, nhưng Chu Luật cũng không muốn làm chuyện quá phận. Một thần quan ở công thành chiến thì nên hoàn thành nhiệm vụ, cậu đang suy nghĩ xem nên làm những gì.

Chắc chắn sẽ không có chuyện cùng huynh đệ nhà mình chiến đấu tới người chết ta sống…… Nghe thật giống như truyện cười.

Địa khu trung ương, ở thời điểm trước khi công thành chiến là náo nhiệt nhất. Nhiều người, hỗn loạn, hình thành ra cục diện cực ồn ào. Thoát ly đội hữu, một mình nữ thần quan đi dạo tại địa khu trung ương…… Tình cảnh thực không ổn.

Nhân vật của Tử Ngưng không có trang bị tốt, năng lực kháng đả kích thấp. Ở góc Lý Ân Thành bị ba chiến sĩ vây công, ở Hách Tư Thành bị bốn năm địch nhân đuổi chạy trối chết, tối bi thảm là ở Bội Lỗ thành, vừa vào cửa liền bị Cá Chết cùng Mèo Lười song kích giết chết.

Cũng không biết chỉ vào xem náo nhiệt mà cũng khó khăn như vậy…… Chu Luật chỉ biết cười khổ.

Thời gian bị giết- trọng sinh – bị giết dần dần trôi qua. Chu Luật thấy Lưu Tinh nói:

“Mọi người chú ý thời gian, trở về điểm tập hợp.”

Cuối cùng sau một giờ, bọn họ phát động mãnh công đối với Hưu Bá Luân.

Kỳ thật, đây cũng là một phương pháp kiểm tra lực phòng ngự của Ánh Sáng.


Chu Luật một mình đi tới Hưu Bá Luân. Phía sau, đại bộ phận của Ánh Sàng còn chưa trở về, chỉ có tầng hầm ngầm cùng trên Đài có mấy người đứng giữ.

Chu Luật đứng ở đại sảnh không một bóng người, chờ thời gian bắt đầu.

Hưu Bá Luân, là gia đình của mình. Mỗi một góc thành, mỗi một vị npc, đều thật sự quen thuộc.

Trên vách tường chính giữa trung tâm, có khắc biểu trưng của Ánh Sáng. Hình ảnh đôi cánh thiên sứ giương cao như muốn bay lên trời, đã sớm in sâu vào nơi mềm mại nhất trong trái tim.

Ở trong hiện thực có lẽ không quen biết, nhưng tại Thần Vô, bọn họ chính là những anh em tốt nhất.

Sau này, cậu nên làm thế nào để bảo vệ Hưu Bá Luân, bảo vệ Ánh Sáng?

Có một số việc, thân là hội trưởng ,Thanh Dạ cũng không thể buông tay đi làm .

Những chuyện Thanh Dạ không thể làm, đều để cho cậu giải quyết là được rồi.

Vì Ánh Sáng, cậu nguyện ý.

Có người bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Chu Luật.

Hắc y thích khách vội vàng đi tới hướng này.

…… Là Thanh Dạ.


Chu Luật không quên chính mình hiện tại đang là Tử Ngưng, là Ngân Cánh thần quan. Như vậy, một vị thần quan của Ngân Cánh đứng ở trong thành của Ánh Sáng ngẩn người, có phải hay không có điểm không thích hợp?

Thanh Dạ thấy địch nhân, phản ứng đầu tiên tất nhiên là công kích.

Đánh hai chiêu, thấy đối phương không hề có chống cự, liền thu tay.

Nữ thần quan hiện tại một mình ở lại đây chắc chắn sẽ không làm được gì. Thanh Dạ thở dài, nói:“Cậu đi đi.”

Đối phương nghe lời rời đi, đi vài bước, lại xoay người, bổ sung cho Thanh Dạ toàn trạng thái.

Quả thực…… chu đáo đến không thể chu đáo hơn.

“……”

Thanh Dạ có điểm khó hiểu.

Tử Ngưng…… xác định mình chưa từng nghe qua.

Ngân Cánh nữ thần quan này, thật đúng là kỳ quái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận