Thần Vô Chi Nguyệt

Edit: bé Na

Thế đánh hung hãn.

Xem ra Lưu Tinh ddang nóng lòng muốn báo thù lần trước.

Loại khí thế này, thực làm cho bọn họ một thân mồ hôi lạnh.

Sau đó nghĩ lại…… Nếu không phải vị trí của pháp sư thích hợp, nếu không phải Phù Ni Á địa hình dễ phòng thủ, nếu không phải thời gian chỉ còn lại có một phút cuối cùng.

Như vậy, thành này chắc chắn thất thủ.

Một giây trước khi Lưu Tinh vừa mới chạm đến kết tinh, kết tinh tự động biến mất, hệ thống thông bảo kết thúc. Vân Trung chưa từng có cảm giác mấy chữ kia lại tuyệt vời giống bây giờ.

“Công thành chiến lần này chấm dứt.”

“Thiết…… Các người gặp may mắn rồi, lần sau sẽ không có chuyện như vậy đâu!”

Lưu Tinh oán hận bỏ lại những lời này, mang theo hội viên Ngân Cánh rời đi.

“Hô……”

Nhìn chỗ đá kết tinh trống không, Núm Vú Cao su như lấy được đại xá.

“Trở về thành.”

Chu Luật đưa ra mệnh lệnh ngắn gọn.

Vô luận như thế nào cũng không thể cao hứng nổi…… Bởi vì cậu biết rõ, cho dù Phù Ni Á giải quyết được nguy cơ, nhưng Cách Lãng vẫn nhất định thất bại.

Phù Ni Á chưa mất, Hồng Vũ chưa mất, còn lại không thu hoạch được gì, tổng cộng ba điểm.

Ba điểm.


Một số điểm nhìn thật đau mắt. Hội viên sau khi biết kết quả, trong lòng cũng không dễ chịu.

Sĩ khí giữa chừng lại bị đả kích…… Thật sự là một cục diện phiền toái. Chu Luật thở dài thật sâu.

Hội nghị tổng kết sau thành chiến, lần đầu tiên có vẻ trầm mặc như vậy.

“Có điều gì muốn nói , mọi người cứ nói hết ra đi.” Hồ Ly là người đầu tiênmở miệng.

“……”

“Không lên tiếng cũng không phải là biện pháp, thua liền thua, không có ai trách cứ mọi người .”

“Chúng em tự mình trách cứ mình ……” Quả Quả rầu rĩ đáp.

Hồ Ly sửng sốt, không nói.

“Đừng nản chí.” Chu Luật thản nhiên nói,“Mới thất bại một lần liền nản lòng, lần sau nên đánh thế này? Nói thật, mấy lần trước quả thật rất thuận lợi, nếu vẫn tiếp tục như vậy, chỉ sợ lại trở thành mối lo lắng lờn nhất ẩn trong lòng Cách Lãng.”

“……”

“Hiện tại tốt rồi, lần công thành tiếp theo, hoàn toàn còn có cơ hội lấy lại. Mọi người nên ngay bây giờ bắt đàu nghĩ cách ứng phó là được rồi, cứ tiếp tục hối hận, thì không ai có thể cứu được chúng ta.”

“Luật, tôi biết cậu khổ tâm. Nhưng là nhân sổ chênh lệch như vậy, cũng không phải vấn đề dễ dàng giải quyết.”

“Vậy, sẽ không tiếp tục đánh nữa?”

“…… Không.”

“Tôi thật sự không rõ.” Phiêu Linh nhíu mày nói,“Trước kia, Ngân Cánh đưa ra thủ những thành nhỏ nhiều nhất là tám người, sao hôm nay lại có nhiều người tới giúp đỡ như vậy? Bảo vệ tốt hai chủ thành còn thu hoạch được thêm năm thành nhỏ…… Hôm nay có thể nói là bọn họ vào mùa, trúng lớn.”

Đúng vậy…… Tắc Nhĩ Thấm, Pháp Đế, Minh Long, Lạc Tang, Khăn Lạp Đạt Tư, y Nặc, Hoắc Lý Ân.

Những người đó là từ đâu lý đến……?

Từ nơi nào?

Sau khi tan họp, Chu Luật vẫn tiếp tục nghĩ đối sách, không ngừng thành lập rồi lại phủ định chiến thuật của chính mình.

Ngân Cánh bởi vì liên quan đến trận chiến này, liền đứng đầu bảng xếp hạng, Ánh Sáng chiếm thứ hai, Cách Lãng không thấy đâu.

Tình thế nhất thời lại trở nên vô cùng phức tạp.

Dự tuyển càng tiếp tục, cục diện hỗn chiến giữa mấy nhà lại càng có khả năng phát sinh…… Cách Lãng đến lúc đó đối mặt với kẻ địch, chỉ sợ cũng không chỉ có một mình Ngân Cánh.

Ai……

“Tiểu Luật.”

Chu Luật thấy Mã Lệ gọi mình.

“Uh?”

“Có thể nghe tớ nói mấy câu chứ?”

“Cậu nói đi.”


“Lần sau công thành, cậu nghe tớ chỉ huy nhé.”

Mã Lệ nói thập phần đứng đắn, tuyệt đối không giống với nói giỡn.

“……”

“Tiểu Luật, cậu tin tớ một lần đi. Nếu thành công, tình cảnh của Cách Lãng liền có thể tốt hơn rất nhiều.”

“Cậu……” Chu Luật không xác định nói,“Chẳng lẽ cậu cũng……”

“Uhm?” Mã Lệ thật sự nói,“Điều cậu đoán chắc cũng không khác biết lắm so với tớ…… Nhưng hiện tại không thể chứng thực, đúng không?”

“Uh……”

“Cho nên, tớ hy vọng Tiểu Luật có thể đem tiền đặt cược cho tớ.”

“Chuyện không thể chứng thực, cậu muốn tôi đi làm rõ?”

“Cậu cũng không được, để tớ đến làm chẳng tốt hơn sao?” Mã Lệ cười nói,“Tóm lại, cậu tin hay không tin tớ?.”

Chu Luật cũng cười:“Được rồi, tôi sẽ đi thương lượng cùng những người khác.”

Ngày thứ hai, Chu Luật triệu tập Hồ Ly, Vân Trung, Vô Dụng, tuyên bố quyết định của mình.

“Luật …..” Vân Trung ai thán,“Cậu sẽ không thật sự đồng ý với cậu ta chứ……”

“Không cần thật khẩn trương.” Chu Luật giải thích nói,“Đến lúc đó chỉ có mấy người chúng ta nghe theo lệnh của cậu ấy, còn lại hết thảy cứ theo lẽ thường, sẽ không bị những người khác nhìn ra.”

“Như vậy ở thời khắc mấu chốt, chúng ta thật sự có thể hoàn toàn tin tưởng Mã Lệ sao?” Vô Dụng hỏi,“Cậu ta dù sao vẫn là một ngoại nhân thân thế không rõ ràng, vạn nhất cậu ta là……”

“Vô Dụng.” Hồ Ly ngắt lời nói,“Đừng quên, Mã Lệ là người Tiểu Luật mang tới.”

“Tôi không phải hoài nghi Luật……”

“Đây là lần đánh cược cuối cùng.” Chu Luật nói,“Nói thật, hiện tại đại đa số mọi người chỉ sợ đều cho rằng Cách Lãng không còn hy vọng…… Nếu đã không có hy vọng, tại sao chúng ta không thử đi theo con đường của cậu ấy?”

“……”

“Tôi đồng ý vô điều kiện với quyết định của Tiểu Luật, cứ như vậy đi.” Hồ Ly là người tỏ thái độ đầu tiên.

“Đồng ý.” Vân Trung cũng trả lời.


“Được rồi…… nghe Luật .”

Vô Dụng nghĩ nghĩ, cũng quyết định thỏa hiệp.

Vì thế, bọn họ được Mã Lệ gọi là “Tổ hành động đặc biệt”, sẵn sàng đợi lệnh trong lần thứ tư công thành.

“Theo ý của Mã Lệ, nếu không được cậu ta đồng ý, vô luận phát sinh tình huống gì chúng ta cũng không được hành động.”

Vô Dụng khóc thét nói:“Như vậy…… Lựa chọn địa phương này để chúng ta tập hợp là chính xác sao!?”

Loại địa phương này……

Chu Luật sử dụng nhân vật thích khách cùng một tổ với Vân Trung, chờ lệnh ở phía đông rừng cây. Coi như cũng có vẻ tốt. Còn bọn Vô Dụng, bị chỉ định ngồi ở phía bắc trên bờ một con sông, bên cạnh không ngừng có tiếng ếch gọi tới gọi lui.

Oa oa oa……

Không thể không làm cho người ta hoài nghi…… Đây là thú vui hành hạ người khác của tên chỉ huy.

“Bình tĩnh một chút……”

Chu Luật trấn an nói.

Ngày hôm qua cậu lại cùng Mã Lệ nói chuyện một lần, mới biết được điều Mã Lệ đoán cùng mình không nói mà lại giống nhau. Về phần Mã Lệ phải đi xác định tính chân thật của dự đoán thế nào, cậu vẫn không thể biết.

Hiện tại điều có thể làm , chỉ có chờ đợi.

Kiên nhẫn chờ.

Theo vị trí bọn họ ẩn núp, có thể thấy lính gác trên Pháp Đế Thành, cùng với cờ xí chói mắt của Ngân Cánh.

Pháp Đế của Cách Lãng Địch Á, không biết tới khi nào, mới có thể một lần nữa trở lại trong tay họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận