Bây giờ, tất cả đều thu vào trong túi Phan Mỹ Nhi.
“Con dâu, mong con nể mặt A Nhân mà đối xử tốt với đứa trẻ đó.”
“Và mối thù của A Nhân, nhất định phải báo.”
“Ta khấu đầu với con.”
Ông ta nằm sấp dưới đất khấu đầu với Phan Mỹ Nhi, lảo đảo lao ra sân, treo một mảnh vải lên cành cây, sau đó treo cổ mình lên đó.
Con trai lớn của ông ta đã chết.
Con riêng cũng rơi vào trong tay Phan Mỹ Nhi.
Để báo thù cho con trai lớn, để bảo vệ đứa con riêng là huyết mạch cuối cùng này, ông ta chỉ có thể dùng cách này để kết liễu mình.
Ông ta biết, chỉ có ông ta chết thì Phan Mỹ Nhi mới có thể yên tâm.
Tận mắt nhìn thấy Tiết Kiến giãy giụa trong không trung, cuối cùng Phan Mỹ Nhi cũng không lay động. Cả quá trình, vẻ mặt cô ta đều không hề dao động.
Thậm chí còn có chút kích thích nơi đáy mắt.
Cô ta rất hưởng thụ cảm giác nắm mạng sống người khác trong tay.
Chỉ có khoảnh khắc này, cô ta mới cảm thấy mình cao hơn người khác một bậc chứ không phải là kẻ tàn tật đi lại khó khăn.
Cô ta đơn giản ra lệnh: “Lập tức soạn một bản tuyên bố, sáng ngày mai gửi đi. Nói cha con nhà họ Tiết lần lượt qua đời bởi vì bạo bệnh đột ngột.”
“Nhà họ Tiết rút lui hoàn toàn khỏi thị trường Long Giang, công việc ở tỉnh và những nơi khác sẽ không bị ảnh hưởng.”
“Đồng thời, sắp xếp người tiếp quản tập đoàn Kiến Nhân trong thời gian ngắn nhất.”
“Rõ. Tôi lập tức xử lý.” Lão quản gia cúi đầu nhận lời.
“Đợi một chút…” Trong đôi mắt Phan Mỹ Nhi hiện lên nụ cười độc ác.
“Không phải Tần Thiên rất quan tâm đến vợ hắn sao? Vậy thì chúng ta bắt đầu ra tay từ vợ hắn.”
“Đi điều tra nội tình của người phụ nữ này một chút. Trưa mai, tôi muốn đi gặp cô ta.”
“Tôi hi vọng, đến lúc đó tôi có thể có đủ lợi thế để cô ta quỳ xuống cầu xin tôi.”
Tiêu Nghĩa vội nói: “Tôi hiểu.”
“Tô Tô có một công ty mới thành lập không lâu, tôi sẽ đi bóp chặt mối quan hệ của bọn họ. Đến lúc đó, cô ta sẽ tự nhiên quỳ xuống cầu xin tiểu thư.”
Phan Mỹ Nhi hài lòng nói: “Phụ nữ càng xinh đẹp, tôi càng muốn chơi đùa.”
……
Ngày hôm sau.
Tô Tô đang ăn bữa sáng thì nhìn thấy tin tức trên tivi.
Tập đoàn Kiến Nhân vừa phô trương trở về Long Giang, cha con nhà họ Tiết lại lần lượt qua đời vì bạo bệnh. Tập đoàn Kiến Nhân rút hoàn toàn khỏi Long Giang.
Cô quả thực choáng váng.
Dương Ngọc Lan cũng cảm thấy có hơi khó tin: “Mấy hôm trước gặp Tiết công tử còn đang bình thường, sao lại xảy ra chuyện nhanh như vậy chứ?”