Thần Vương Lệnh

“Ông chủ Nhị có ý gì?”

Ông chủ Nhị nhìn Tần Thiên nói: “Ở Long Giang, Tần tiên sinh nhờ tôi điều tra có người nào dùng nọc độc của rắn mamba đen thực hiện các hoạt động ám sát hay là khủng bố không.”

Tần Thiên gật đầu nói: “Có phải ông chủ Nhị đã có kết quả rồi không?”

Ông chủ Nhị trầm mặc một chút rồi nói: “Tần tiên sinh, thứ lỗi cho tôi mạo muội.”

“Trước khi tôi trả lời cậu thì cậu có thể trả lời tôi một câu hỏi trước được không.”

“Thần Vương Điện của cậu có quan hệ gì với Diêm Vương Điện bị diệt mấy năm trước không?”

“Diêm Vương Điện bị diệt, khối Diêm Vương Lệnh cấm kỵ kia lại xuất hiện thường xuyên hơn, có phải do cậu Tần làm không?”

Tần Thiên thản nhiên nói: “Lão chưởng quỹ của Diêm Vương Điện chính là sư phụ tôi.”

“Lúc Diêm Vương Điện còn tồn tại, sư phụ tôi rất ít khi sử dụng Diêm Vương Lệnh. Hiện tại Diêm Vương Điện đã không còn, tôi cách một khoảng thời gian ngắn sẽ để cho Diêm Vương Lệnh xuất hiện.”


“Ông chủ Nhị có biết là vì cái gì không?”

Ông chủ Nhị nói: “Vì muốn nói cho một số người biết Diêm Vương Điện vẫn còn tồn tại.”

“Đồng thời gây chú ý với những cấp dưới vẫn còn sống.”

Tần Thiên gật đầu, tán thưởng nói: “Không hổ là ông chủ Nhị.”

Ông chủ Nhị thấp giọng nói: “Không nghĩ tới, Tần thần vương nổi danh lại là người kế thừa của lão chưởng quỹ, thật đáng tiếc tôi chưa từng gặp lão chưởng quỹ.”

“Tần tiên sinh, trên một hòn đảo nhỏ ở Thái Bình Dương xảy ra một trận đánh chấn động, Diêm Vương Điện bị diệt, cậu nghĩ sao về chuyện này?”

“Cậu có biết người khai chiến với Diêm Vương Điện là ai không?”

Tần Thiên nói: “Là tổ chức chế độc lớn nhất thế giới, Hắc Ám Chi Hoa.”

“Trong trận chiến đó, mặc dù Diêm Vương Điện sụp đổ nhưng theo tôi được biết cũng đã tiêu diệt toàn bộ khối u ác tính này.”


“Ông chủ Nhị bỗng dưng nói đến chuyện này, chẳng lẽ có liên quan đến rắn mamba đen sao?”

Ông chủ Nhị gật đầu nói: “Có liên quan.”

“Theo thông tin đáng tin cậy, khối u ác tính này vẫn chưa được diệt trừ hoàn toàn, trong số họ vẫn còn người sống sót.”

“Là ai?” Trần Nhị Cẩu kích động hỏi.

Ông chủ Nhị nói khẽ: “Tần tiên sinh, cậu đã từng nghe về người có biệt danh ‘Độc Sư’ chưa?”

Tần Thiên có hơi sững sờ, nói với vẻ nặng nề: “Nhân vật quan trọng của Hắc Ám Chi Hoa, nghiên cứu chế độc, người trong nội bộ gọi hắn ta là giáo sư.”

“Nghe nói Hắc Ám Chi Hoa kinh doanh rất nhiều chất độc đều là tự tay hắn ta điều phối ra.”

Ông chủ Nhị gật đầu, nói: “Độc Sư vẫn chưa chết.”

“Chẳng những không chết, hắn còn được một thế lực thần bí trợ giúp thành lập lại một thế lực mới gọi là ‘Thiên Sứ Chi Nhãn’.”

“Thiên Sứ Chi Hoa rất thần bí, tôi chỉ có thể tra được bọn họ đã từng hoạt động ở Trung Đông.”

“Tần tiên sinh, nếu tôi đoán không nhầm ngày đó tôi đi Long Giang nhờ cậu chữa trị bệnh, người đầu tiên được cậu khám và chữa trị là đến từ Trung Đông phải không.”

“Có phải trúng độc hay không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận