“Một mặt là vì địa vị trong giới của cô ấy quá cao, ngoài ra Liễu Như Ngọc một lòng muốn phát triển nghệ thuật, cho nên không bao giờ nhận lời làm người phát ngôn thương mại.”
“Từ khi ra mắt cho đến nay, cô ấy chưa từng làm người phát ngôn cho một thương hiệu nào, có biết bao thương hiệu nổi tiếng quốc tế muốn mở thị trường trong nước của chúng ta, không ngần ngại chi một số tiền lớn tìm cô ấy đều bị từ chối.”
Hóa ra là như vậy.
Tần Thiên vốn còn muốn giúp liên hệ với Liễu Như Ngọc, nhưng ai cũng có tham vọng của riêng mình, nếu người ta không bao giờ nhận lời phát ngôn thương mại vậy thì hắn cũng không nên quấy rầy.
Tô Tô nói với vẻ tiếc nuối: “Còn nói nữa, lần này đến thành phố Lan tham gia tiệc rượu, em vốn dĩ nghe nói Liễu Như Ngọc cũng sẽ xuất hiện, làm hại em kích động cả buổi.”
“Ai mà biết cuối cùng ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy.”
Tần Thiên cười nhưng không nói.
Cô nào biết được, Liễu Như Ngọc giữa chừng gặp chuyện nên không tham gia tiệc rượu.
Cô ta đi trượt tuyết với hắn trên dãy núi Alps, sau đó bị hắn làm liên luỵ, bị Chim Ưng bắt bóc vào ngọn núi sâu.
Dưới họng súng vô tình của bọn côn đồ, hắn và Liễu Như Ngọc cũng coi như là cùng sống chết, cùng chung hoạn nạn.
Xảy ra chuyện như vậy, sau khi trở về chắc hẳn Liễu Như Ngọc đã vội vàng về nước, đương nhiên không có tâm trạng đi tham dự triển lãm.
Lại đàm luận một số chuyện, Liễu Thanh thúc giục Tô Tô và Tần Thiên nhanh chóng về nhà, hành trình vất vả cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
Về đến nhà, Dương Ngọc Lan đích mình xuống bếp chuẩn bị một bàn thức ăn, còn mở một chai rượu vang đỏ được cất giấu kỹ để ăn mừng.
Cả nhà vui vẻ hòa thuận.
Trong khi đó ở thành phố Tỉnh, nhà họ Phan.
“Chết tiệt!”
“Tần Thiên chết tiệt này, lại có thể sống sót từ trong tay Chim Ưng, đúng là hời cho hắn!”
“Ả tiện nhân Liễu Như Ngọc này, không có việc gì đi trượt tuyết làm gì!”
“Không phải có cô ta thì Tần Thiên đã chết chắc rồi!”
Cô ta hiểu được đại khái thông qua một số kênh, cho đến bây giờ cô ta vẫn còn nghĩ Tần Thiên có thể sống sót là do Liễu Như Ngọc.
Liễu Như Ngọc dù sao cũng là đại minh tinh có sức ảnh hưởng, cô ta bị bắt cóc cho nên các bên liên quan đã vội vàng gửi những người có khả năng để cứu cô ta.
Tiện thể cứu Tần Thiên luôn.
“Chuyện này, anh hai cũng cảm thấy rất đáng tiếc.”
“Tuy nhiên anh ấy nói có lẽ là tên Tần còn chưa đáng chết, anh ấy bảo chúng ta trước tiên cứ nhẫn nhịn.”
“Qua vài ngày nữa chính là đại thọ của An Lão gia tử.”
“An lão gia tử bị bệnh nan y nhất định sẽ không qua khỏi, anh ấy sẽ lại phân chia địa bàn ở tiệc đại thọ, nhà họ Phan chúng ta nhất định sẽ lớn mạnh trở lại.”
“Nói không chừng chiếm được vị trí người có tiếng nói ở thành phố Tỉnh.”