Bà cười lạnh với Ngô Xảo Mai: “Là con gái của bà lái xe đụng trúng tôi, bây giờ tôi không truy cứu nữa.”
“Bà còn muốn thế nào nữa?”
Ngô Xảo Mai cười khẩy, quay đầu kéo tay Ngô Thiến Thiến hỏi han ân cần.
“Thiến Thiến, con không sao chứ?”
“Cục cưng của mẹ đừng sợ, chúng ta không biết điều với loại người lỗ mãng này.”
“Tại sao con lại về một mình, Charlie chồng của con đâu? Nó không đi cùng anh à?”
Ngô Thiến Thiến cắn răng nói: “Không được, con không nuốt trôi cục tức này!”
“Con rể tới ở rể phải không? Anh có ngon đừng đi, tôi sẽ gọi cho chồng tôi đến ngay bây giờ!”
Sau khi gọi điện thoại xong, cô ta đắc ý nhìn Tần Thiên nói: “Nói thật cho anh biết chồng tôi ở nước ngoài dạy Taekwondo.”
“Chỉ có thân thể nhỏ bé này của anh, chờ bị đánh chết đi!”
Ngô Xảo Mai cũng đắc ý nói: “Dương Ngọc Lan, không muốn ồn ồn mất mặt thì nhanh xin lỗi con gái của tôi đi.”
“Con rể ngoại quốc của tôi rất giàu.”
“Chờ một chút nữa đứa con rể ở rể của bà bị đánh ra cái gì, bao nhiêu tiền chúng ta cũng bồi thường được, chỉ sợ các ngươi mất mạng thôi.”
Nói xong bà ta còn khinh bỉ nói với Tần Thiên: “Đàn ông con trai không có chút bản lĩnh gì, làm con rể đi ở rể còn quấy rối m một người phụ nữ.”
“Chờ một chút xem cậu còn có thể kiêu ngạo được hay không.”
Ngay sau đó truyền đến tiếng động cơ gầm rú, một chiếc xe địa hình xông tới.
Một người đàn ông da trắng cao lớn nhảy xuống xe.
Trên đỉnh đầu hắn ta có mấy sợi tóc vàng thưa thớt, trông hắn ta ít nhất cũng phải bốn mươi tuổi.
“Là thứ chó nào không có mắt, dám ức hiếp bảo bối của tao!”
“Ông đây đánh chết hắn!”
Hắn ta đến trong tình trạng say sỉn.
“Charlie!” Ngô Thiến Thiến vội vàng chạy tới đón hắn ta, vẻ mặt nịnh nọt ôm cánh tay người đàn ông làm nũng nói: “Chính là tên này.”
“Hắn đụng em, chẳng những không xin lỗi còn nói muốn đánh chết em!”
Charlie trừng mắt nhìn về phía Tần Thiên khạc ra một cục đờm đặc, cười nói: “Thằng nhóc kia, quỳ xuống liếm sạch đờm cho ông đây, thì ông đây sẽ tha cho mày.”
“Nếu không ——”
Hắn ta nhìn thấy trên kệ bên cạnh có một chậu hoa, xông tới đánh một quyền làm cho chậu hoa nát vụn.
“Đây chính là tấm gương!”
Nhìn thấy hắn ta mạnh như thế, đám người vây xem đều kinh ngạc hết lên.
Xét thấy thân phận người nước ngoài của đối phương, chợt không ai dám tiến lên nói chuyện.
Tần Thiên nhịn không được nhíu mày, tên này rõ ràng uống rất nhiều rượu lại còn dám lái xe tới.
Lúc này, một chiếc xe cảnh sát dừng lại bên ngoài, hai cảnh sát giao thông đi xuống.
“Sau rượu lái xe, đi theo chúng tôi một chuyến!”