Thần Vương Lệnh

”Con khốn!” Hắn ta vừa há miệng mắng một câu, Mục Phi Phi không biết lấy sức ở đâu ra mà nhấn hắn ta xuống bể bơi.

Nước bắn lên, Phan Long mãnh liệt giằng co, khẩu súng lục trong tay cũng chìm xuống đáy.

Mục Phi Phi liều mạng nhấn Phan Long xuống nước, nhìn qua là thấy cô ta đang muốn dìm đối phương chết đuối. Tần Thiên đứng trên bờ nhìn mà ngây người.

Chuyện gì thế này?

Sao người phụ nữ này đột nhiên muốn giết Phan Long?

Hai người dây dưa trong hồ nước. Mấy lần Phan Long định trồi lên đều bị Mục Phi Phi liều mạng nhấn xuống.

Động tác của Phan Long ngày càng yếu, cuối cùng từ từ bất động.

Mục Phi Phi cũng không còn động đậy. Không phải là cả hai đều chết đuối đấy chứ?

Ai ngờ Mục Phi Phi lại đột nhiên nhúc nhích, cô ta nhanh chóng nổi lên mặt nước, sắc mặt cô ta trắng bệch, điên cuồng hít thở.

Tần Thiên bất ngờ nói: ”Cô có thể nhịn thở lâu như vậy sao?”


Khuôn mặt trắng bệch của Mục Phi Phi xuất hiện sự xấu hổ, cô ta thấp giọng nói: ”Tôi vừa học lặn…”

Tần Thiên thắc mắc: ”Vì sao cô lại giúp tôi giết chết Phan Long?”

Mục Phi Phi trả lời: ”Vì tôi biết, nếu như tôi không giết anh ta thì chắc chắn anh sẽ giết cả hai chúng tôi.”

”Xin anh tha cho tôi một mạng. Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không nói chuyện tối nay ra.”

Tần Thiên trầm mặt. Quả nhiên khi phụ nữ đã độc ác thì không còn ai sánh bằng.

Thi thể Phan Long nổi lên. Có lẽ hắn ta có nằm mơ cũng không ngờ người giết mình không phải Tần Thiên mà là người phụ nữ này.

Việc đã đến nước này, Tần Thiên cũng không cần phải so đo với một người phụ nữ. Hơn nữa, đối với chuyện Mục Phi Phi có thể dũng cảm ra tay vào lúc này, hắn cũng có chút bội phục.

Người phụ nữ có thể lăn lộn đến vị trí này đúng là không đơn giản.

”Tôi không giết cô. Nhưng cô cần giúp tôi một chuyện nhỏ.” Tần Thiên nói một câu, bắt đầu cởi quần áo.


Đầu tiên hắn cởi chiếc áo tôn trung sơn kia xuống, sau đó bắt đầu cởi quần đen.

Mục Phi Phi thấy vậy thì không khỏi run lên. Nhưng trong sự ngượng ngùng, cô ta vẫn có chút hưng phấn.

Nhất là khi thấy cơ thể tràn đầy cơ bắp khỏe khoắn của Tần Thiên.

Cô ta cắn răng đứng lên, từ từ đi về phía Tần Thiên.

Tần Thiên vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy dáng vẻ của Mục Phi Phi thì giật nảy mình.

”Cô làm gì?” Hắn không nhịn được lùi lại.

Mục Phi Phi ngây người, nói: ”Anh ghét bỏ tôi sao?”

”Tôi… có thể vì anh làm chuyện gì đó.”

Nói rồi cô ta nhắm mắt lại.

Mặc dù Tần Thiên biết mình không nên nhìn nhưng vẫn không nhịn được mà nhìn thoáng qua.

Mục Phi Phi là minh tinh đang nổi hiện nay, sở dĩ có thể nổi tiếng cũng vì nhan sắc và dáng người của cô ta.

Là nữ thần của vô số trạch nam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận