Thần Vương Lệnh

”Sau đó tìm cơ hội khác, rồi lại tìm người đại diện khác tổ chức công diễn sản phẩm.”

Nói rồi cô ta không nhịn được mà thở dài.

Nhưng cô ta cũng hiểu rất rõ, lần này thất bại quay về mà muốn tìm cơ hội khác để làm lại khó khăn đến mức nào.

Nhưng việc đã đến nước này rồi, họ cũng không còn cách nào khác.

Ngoài dự đoán, Tần Thiên lại vô cùng bình tĩnh.

Hắn nhìn màn hình, blog làm đẹp Alice đang thao thao bất tuyệt chửi bới Tô Ngọc Cao và Tô Tô.

Trên mặt hắn xuất hiện ý cười.

Hắn biết người tên Alice này, trước đó hắn đã từng gặp cô ta ở Long Giang, tên thật là Ngưu Ái Lệ, là bạn học cũ của Tô Tô.

Cô ta nhảy ra trong lúc quan trọng như thế này, lại còn chửi bới không ngừng, rất rõ ràng, cô ta đã sớm được người khác chỉ định.


”Sản phẩm cần tạo tiếng vang trước khi đưa ra thị trường. Không ngờ lại bắt đầu từ chỗ cô ta.”

Tần Thiên cười nói: ”Liễu tổng, cô không cần lo. Cứ để những chuyện này cho tôi.”

”Bây giờ cô đi thông báo với bên phía truyền thông đến sảnh khách sạn đúng giờ là được, buổi ra mắt sản phẩm cứ tiến hành như cũ.”

”Anh nói cái gì?” Liễu Thanh kinh ngạc: “Anh điên rồi.”

”Mục Phi Phi đã hủy hợp đồng với chúng ta, còn ai làm đại diện nữa đâu?”

”Hơn nữa loại người cực phẩm như cô ta cho dù có muốn làm đại diện nữa thì chúng ta cũng nên từ chối vì lợi ích lâu dài.”

”Anh còn muốn thông báo cho báo chí đến là chê chúng ta chưa đủ nhếch nhác sao?”

Đối mặt với sự chất vất của Liễu Thanh, Tần Thiên vẫn không nói ra kế hoạch của mình, hắn cười nói: ”Cô cứ làm theo lời tôi nói đi.”

”Để chủ tịch ngủ thêm một lúc. Đến giờ tôi sẽ mang cô ấy đến.”


”Liễu Thanh, đây là buổi lễ các cô tỉ mỉ sắp xếp, nhất định phải thành công.”

Liễu Thanh còn muốn nói gì đó nhưng nhìn dáng vẻ đã tính trước của Tần Thiên, cô ta chỉ có thể gật đầu rồi rời đi trong sự lo lắng.

Tần Thiên nhìn lông mi của Tô Tô hơi động đậy, hắn thấp giọng nói: ”Thật ra em đã tỉnh rồi đúng không?”

Tô Tô xoay người, rời khỏi lòng hắn, nghiêng người đưa về phía hắn.

Tần Thiên vội vàng xuống giường đi sang bên đối diện rồi ngồi xổm xuống. Thấy đôi mắt Tô Tô đỏ bừng, hắn dịu dàng nói: ”Không sao, đều qua rồi.”

”Người họ Phan…”

Tô Tô cắt lời hắn nói: ”Từ nay về sau em không muốn nghe cái tên đó nữa.”

”Rốt cuộc anh đang nghĩ gì vậy? Rõ ràng đã hỏng nhưng anh vẫn kiên trì để Liễu Thanh tổ chức buổi ra mắt.”

”Chẳng lẽ anh có cách giải quyết sao?”

Tần Thiên cười nói: ”Em đồng ý với anh một chuyện anh sẽ nói cho em biết.”

Tô Tô kinh ngạc nói: ”Chuyện gì?”

Tần Thiên đi ra cửa gọi nhân viên mang cháo vào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận