Trong suy nghĩ của chị Vinh, Tần Thiên chính là cực phẩm trong đám đàn ông cặn bã!
Là hắn dụ dỗ Liễu Như Ngọc!
Có thể tưởng tượng được tâm trạng của chị Vinh lúc này, chỉ có điều ở đây là nơi công cộng, ván đã đóng thuyền, chị ta cũng không cách nào phá ngay tại chỗ.
Bởi vì điều đó sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Liễu Như Ngọc.
“Cô Tô Tô, rất vinh hạnh có thể hợp tác với cô.”
“Trở về, tôi sẽ sắp xếp thời gian đi Long Giang một chuyến, đến lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện chi tiết hơn.”
“Bây giờ, tôi có thể mượn chồng của cô chút không, cô không phiền chứ?”
Tô Tô sững người một chút, trong nụ cười cũng có sự khác thường.
“Đương nhiên không ngại.”
Cô liếc Tần Thiên, cười nói: “Đại thiên hậu của chúng ta có thể coi trọng anh, đó là vinh hạnh của anh, nhất định phải chăm sóc thật tốt, biết không?” . Đam Mỹ Trọng Sinh
Tần Thiên bỗng nhiên rùng mình một cái, tuy Tô Tô đang cười nhưng hắn cảm giác được bên trong nụ cười đó có giấu kim tiêm.
“Buổi họp báo đã kết thúc, tất cả mọi người giải tán thôi.”
“Cô Liễu Như Ngọc tiếp theo còn có chuyện riêng rất quan trọng cần xử lý, xin hãy thông cảm.”
Chị Vinh xông tới kéo Liễu Như Ngọc rời đi.
“Thiên hậu xin dừng bước!”
“Nghe nói cô sắp đóng vai nữ chính trong 《Thần Vương lệnh》là thật hay không?
“Thiên Hậu, khi nào album mới của cô sẽ phát hành vậy?”
“Buổi hòa nhạc tiếp theo là khi nào?”
“Thiên Hậu, nếu cô đã phá vỡ quy tắc tiếp nhận làm người phát ngôn, vậy thì có thể cũng phá lệ lên chương trình tạp kỹ hay không?”
“Nghe nói ‘Cuộc Sống Nghệ Thuật’ muốn mời cô, có phải là thật hay không?”
“Cô đã chấp nhận lời mời của tạp chí Time để chụp ảnh bìa cho họ đúng không?”
“Thiên Hậu, kế tiếp cô có phải muốn đến Hollywood phát triển không?”
Truyền thông không buông bỏ đuổi theo phía sau.
Trong đám người, Liễu Như Ngọc quay đầu nhìn về phía Tần Thiên. Trong một đôi mắt đẹp ẩn chứa khát vọng không thể che dấu.
Cô ta đang muốn nói điều gì đó, nhưng cô ta đã được kéo đi.
“Họ Tần, hình như thiên hậu rất không muốn rời xa anh nha.”
“Rốt cuộc anh đã tóm được cô ấy như thế nào vậy?” Tô Tô cười nhạt nói.
Tần Thiên khẽ nói: “Ở đây còn có một số việc, lát nữa anh sẽ báo cáo chi tiết với em.”
“Bây giờ anh bảo bọn Lãnh Phong hộ tống em trở về Long Giang.”
Sau đó nói với Liễu Thanh: “Thanh thế hôm nay chắc là đã đủ rồi, tiếp theo chính là rèn thép khi còn nóng, tôi tin Liễu tổng có thể làm tốt.”
Liễu Thanh kiên định nói: “Anh yên tâm đi, có anh ở đây nếu tôi còn làm không tốt thì cũng chả còn mặt mũi để ở lại nữa.”