Thần Vương Lệnh

“Nếu ông trời đã định cho tôi chỉ sống được ngần ấy năm, tôi cũng nên chấp nhận nó.”

“Hơn nữa, thọ 70 tuổi đã là hiếm thấy, cũng đủ rồi!”

“Được rồi, mọi người đừng đau lòng nữa. Theo tôi đi ra gặp khách đi.”

Vốn dĩ ông ta không ôm hy vọng, cho nên đã bình tĩnh đón nhận. Nhưng mà, Vương Sâm lại cho ông ta hy vọng.

Hy vọng này đã bị tiêu tan trong chớp mắt. Thành thật mà nói, khó có ai có thể chịu đựng được.

Lão gia tử có thể như thế đã là hiếm có lắm rồi. Có điều trông ông ta quả thật đã già đi rất nhiều.

Thần quang trên người ông ta đang nhanh chóng tiêu tán.

Ông ta đứng lên đi ra ngoài, nhìn thấy Tần Thiên, ông ta cười nói: “Cậu Tần này, bản lĩnh vừa rồi của cậu thật không tệ đó.”

“Nếu có cơ hội, chúng ta cùng bàn luận một chút đi.”

“Người tới là khách. Đi thôi, theo tôi đi ra ngoài, cùng gặp những vị khách kia.”


Tần Thiên không nhúc nhích, chần chờ một lúc rồi nói: “Lão gia tử, những thứ này đều không quan trọng.”

“Vương Sâm không thể chữa khỏi bệnh cho ông, không có nghĩa là tôi cũng không thể.”

“Ông đừng quên, tôi tới đây là để giúp ông tăng thêm 30 năm tuổi thọ.”

“Cậu nói cái gì?” An Quốc ngây người ra.

Những người còn lại cũng đều trưng ra vẻ mặt phức tạp. Vừa mới trải qua một vở hài kịch, bọn họ đều đã không còn hy vọng.

Giờ Tần Thiên lại còn dám nói như vậy?

Đây chẳng phải là ngược gió tạo sóng sao!

Ánh mắt của Liễu Như Ngọc sáng lên, cô ta nói: “Ông nội, cứ để Tần Thiên thử xem!”

“Biết đâu có thể chữa khỏi thì sao?”


An Quốc nhíu mày nhìn Tần Thiên, có chút không vui nói: “Này chàng trai, cậu thật sự cảm thấy việc này cần thiết sao?”

“Hôm nay tôi đã bị lừa một lần, không muốn có lần thứ hai.”

Tần Thiên gật đầu nói: “Tôi có thể đảm bảo.”.

“Nếu như tôi không chữa khỏi bệnh cho ông, thì cho ông tuỳ ý xử lý.”

An Quốc hơi bị dao động.

Với niềm tin cuối cùng, ông ta nói: “Được!”

“Nếu cậu đã nói như vậy, tôi sẽ tạm thời tin cậu một lần!”

“Nói đi, cậu muốn chữa như thế nào? Cần tôi làm những gì?”

Tần Thiên thấp giọng nói: “Lập tức chuẩn bị một căn phòng sạch sẽ. Trừ tôi và ông ra, không được có thêm bất cứ ai vào đó.”

“Trong quá trình trị liệu, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào quấy rầy.”

Lần này, không đợi An Quốc lão gia tử lên tiếng, đám người Hồ Bân lập tức lớn tiếng phản bác.

“Không được!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận