Thần Vương Lệnh

“Mặc dù cậu là thần y, nhưng Như Ngọc của chúng tôi cũng không kém.”

“Ngọc nữ thiên hậu, người tình quốc dân, vậy mà còn chưa xứng với cậu sao?”

“Thế này còn chưa động lòng, rốt cuộc cậu có phải đàn ông hay không?”

Nói rồi dùng sức đẩy Liễu Như Ngọc lên người Tần Thiên.

Tần Thiên cũng khó mà bình tĩnh, dù sao thì hắn cũng là một người đàn ông bình thường.

Hắn biết nếu bây giờ hắn ra tay với Liễu Như Ngọc, Liễu Như Ngọc chắc chắn cũng sẽ không từ chối.

Nhưng sau đó nó sẽ trở thành một giao dịch. Hắn, Tần Thiên, so với súc sinh thì có gì khác nhau?

Hắn như vậy không chỉ vô trách nhiệm với bản thân mà còn vô trách nhiệm với Tô Tô, mà đối với Liễu Như Ngọc cũng là một sự xúc phạm và thiếu tôn trọng.

Hắn đặt đũa xuống, cười khổ nói: “Chị Vinh, thật ra chị hiểu lầm rồi.”

“Tôi trị bệnh cho lão gia tử, thật sự không phải là vì muốn hẹn hò với cô ấy.”


“Tôi thừa nhận Như Ngọc rất ưu tú, nhưng tôi đã có vợ rồi.”

“Có một số chuyện, vẫn là nên tùy duyên đi.”

Nghe Tần Thiên nói xong, đáy mắt Liễu Như Ngọc hiện lên vẻ thất vọng.

Tuy nhiên rốt cục cô ta cũng thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi thật sự là quá lo lắng.

Hơn nữa cô ta cũng cảm thấy lý luận của chị Vinh không đáng tin.

Nếu thật sự bảo cô ta hiện tại trao lần đầu tiên cho Tần Thiên, cô ta có thể sẽ không từ chối, bởi vì có ơn cứu mạng.

Nhưng mà cô ta hiểu rõ ít nhất hiện tại bản thân cô ta cũng không muốn làm như vậy.

“Đừng làm loạn nữa.”

“Chị Vinh, khui một chai rượu, chúng ta hãy cùng nhau mời anh Tần một ly.” Cô ta mỉm cười.


Dương Vinh phát hiện Tần Thiên có phẩm chất như vậy, trong lòng càng kính trọng hắn hơn vài phần.

Chị ta vừa rồi khoa trương làm mai như vậy, thật ra chỉ đang thử Tần Thiên.

Liễu Như Ngọc từ khi bước chân vào giới giải trí, chính là do chị ta bồi dưỡng.

Trong suy nghĩ của chị ta, Liễu Như Ngọc là một vị thánh. Chuyện chị ta làm không được ví dụ như giữ mình trong trắng, nhưng Liễu Như Ngọc lại làm được.

Cho nên ở trong nội tâm của Dương Vinh, có thể nói che chở Liễu Như Ngọc gấp bội.

Sao chị Vinh có thể đồng ý để cho Liễu Như Ngọc tùy tiện giao lần đầu tiên cho một kẻ phong lưu ham mê sắc đẹp của cô ta chứ?

Cho nên chị ta muốn thử Tần Thiên.

Nếu như Tần Thiên giả bộ từ chối ỡm ờ để chiếm lấy mối tình đầu tiên của Liễu Như Ngọc, thì chị Vinh nhất định cũng sẽ nghĩ cách để sau này Liễu Như Ngọc rời xa Tần Thiên.

Phải nói rằng phụ nữ trong giới giải trí thật sự có rất nhiều tâm tư.

Hiện tại không cần thử Tần Thiên nữa, vẻ mặt của chị ta cũng trở nên trang trọng.

“Xem ra chỉ là mong muốn của một phía. Nếu đã như vậy, sau này tôi tuyệt đối không nhắc tới đề tài này nữa.”

“Tần tiên sinh, mời cậu!”

“Cảm ơn cậu đã chữa khỏi cho lão gia tử. Cũng cảm cậu đã có thể bảo vệ Như Ngọc bình an vô sự.” Chị ta nói rất chân thành.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận