Thần Vương Lệnh

Tần Thiên tới một cửa hàng Toyota 4S, phát hiện trước cửa có một đám người vây quanh, bên trong truyền đến tiếng chửi bới rất ngạo mạn, hắn nhịn không được đi tới.

Chỉ thấy bên cạnh một chiếc xe nhỏ màu trắng, một ông già khoảng tầm năm mươi tuổi đang ngồi dưới đất cạnh chiếu xe, đầu chảy máu.

Xung quanh là bảy tám thanh niên mặc áo vest đi giày da. Trước ngực bọn họ đều đeo phù hiệu bán hàng của cửa hàng 4S.

Ông già nắm lấy quần áo của một trong những người trẻ tuổi đó, không chịu buông tha nói: “Còn có công lý hay không?”

“Mấy người lại dám đánh người!”

“Tôi mua xe mới từ chỗ các người, còn chưa tới một tháng đã trục trặc nhiều như vậy!”

“Các người không sửa được thì phải thay cho tôi!”

“Tôi muốn phụ tùng chính hãng!”

Trên phù hiệu của người thanh niên có ghi chức vụ quản lý bán hàng.


Anh ta khạc nhổ vào ông già, nói: “Ông già, mở mắt chó của ông ra mà xem ở đây ở đâu.”

“Tống tiền bọn tôi, ông muốn chết sao?”

“Rõ ràng là ông tự lái xe!”

“Chúng tôi đã tiếp đón hoà nhã, ông khốn kiếp còn muốn chặn cửa!”

“Ông già đáng chết, thèm tiền đến muốn điên rồi sao?”

“Mọi người đừng nghe ông ta nói bậy, lão già này chính là một kẻ lừa đảo. Xe của chúng tôi không có bất kỳ vấn đề về chất lượng.”

“Lão già, nếu ông còn không chịu đi, có tin ông đây đập nát xe của ông không?”

Mấy nhân viên bán hàng xung quanh đều chửi bới với thái độ rất kiêu ngạo. Có một tên thậm chí còn lôi một cây gậy bóng chày ra khỏi cửa hàng.

Hướng về phía đầu ông già, nói: “Lão già đáng chết, nếu còn không mau cút, có tin tôi giết chết ông hay không?”


Nhìn thấy người của cửa hàng 4S kiêu ngạo như vậy, khách hàng xung quanh chỉ trỏ, nhưng không dám ra mặt.

“Cậu đánh đi!”

“Có bản lĩnh thì đánh chết tôi đi này!”

Ông già kích động, ông ta dí đầu mình vào ngực người đàn ông đang ôm cây gậy bóng chày.

Chàng trai đang cầm gậy bóng chày đảo mắt và định đập xuống.

“Dừng tay!” Tần Thiên hét lớn một tiếng, xông vào.

Vừa rồi hắn đã cảm thấy giọng nói của ông già này có chút quen thuộc, lúc ông ta xoay người, cuối cùng cũng thấy rõ người.

Hắn tiện tay đẩy anh chàng đang cầm gậy bóng chày ra, đỡ ông già, nói: “Chú Lý, sao lại là chú?”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Cậu là Tiểu Thiên?” Ông già cũng sững sờ.

Ông già tên là Lý Trung, lúc trước làm nhân viên bán hàng trong cùng một công ty với Tần Thiên. Lúc Tần Thiên mới vào nghề là nhờ Lý Trung dẫn hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận