Thần Vương Lệnh

Tần Thiên lạnh lùng nói: “Đây là Thiên Long bang mà cậu giúp tôi quản lý sao?”

Cường Long cúi đầu thấp hơn, hối hận nói: “Là sai sót của em!”

“Xin Thiên ca trừng phạt!”

Ưng ca há hốc miệng.

Một sự thật khó có thể tin được, nhưng lại đang bày ra trước mặt làm cho chân Ưng ca mềm nhũn, ngay lập tức quỳ xuống.

Người anh em mà Tần Thiên nói chính là bang chủ Thiên Long bang!

“Nếu có lần sau, tôi sẽ đánh gãy chân cậu!”

“Xử lý như thế nào, cậu tự xem mà làm.”

“Bây giờ hốt theo thứ rác rưởi này của cậu, cút đi cho tôi!”

“Vâng, em cút!”


“Em cút ngay lập tức!”

Cường Long như được ân xá, sau đó túm tóc Ưng ca kéo lên xe.

Những người đàn ông mặc âu phục mà Cường Long mang theo cũng vội vàng noi theo tóc đám đàn em của Ưng ca lôi đi.

Giống như kéo một đàn chó rơi xuống nước.

“Tha mạng!”

“Cường ca tha mạng a!”

“Thiên ca, em sai rồi!”

“Em có mắt mà không nhìn thấy Thái Sơn, Xin Thiên ca khoan hồng!”

Tiếng kêu cứu đầy hoảng sợ nhanh chóng biến mất khi chiếc xe khởi động.


Hiện trường khôi phục lại vẻ yên tĩnh.

Không ai nói chuyện, tất cả đều nhìn Tần Thiên với ánh mắt phức tạp.

Tần Thiên nhìn Tang Hâm với nụ cười lạnh lùng: “Bây giờ ông đã tin tôi có thể đập nát cái cửa hàng này của ông chưa?”

Tang Hâm ‘bịch’ ngay lập tức quỳ xuống: “Thiên ca tha mạng!”

“Tôi đã sai!”

“Xin Thiên ca khoan hồng!”

“Tôi sẽ đổi chiếc xe mới cho vị khách này ngay!”

Thấy Tần Thiên không nói lời nào, ông ta lại vội vàng nói: “Đổi cấu hình cao nhất!”

“Hơn nữa còn bảo dưỡng miễn phí suốt đời!”

“Còn tặng thêm một thẻ xăng năm mươi nghìn tệ!”

Sắc mặt Tần Thiên lúc này mới có chút hòa hoãn, cười nói với Lý Trung: “Chú Lý, chú nhớ kỹ số điện thoại mới của cháu.”

“Sau này có chuyện gì thì có thể gọi cho cháu bất cứ lúc nào.”

Lý Trung khiếp sợ, ông ấy biết Tần Thiên hiện tại bản thân đã không còn cùng một thế giơi với Tần Thiên, ông ấy rời đi với một lòng biết ơn sâu sắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận