Thần Vương Lệnh

Lý Cường cười lạnh nói: “Loại xe rách nát này, tuy rằng không rẻ nhưng chỉ có chủ thầu lao động mới lái.”

“Tao thấy mày cũng không giống chủ thầu lao động gì, chắc mày là tài xế.”

“Mày lái xe mới của ông chủ đến đây câu cá, muốn nhân cơ hội này kiếm một khoản đúng không?”

“Tiền thì bổn thiếu gia không chẳng quan tâm. Nhưng mà có phải mày đã có chút tham lam hay không?”

Bọn họ mỗi một người một vạn, tức là sáu vạn, nó không phải là một số tiền nhỏ.

Tuy rằng Tần Thiên nói để bọn họ bồi thường tiền cho ông già kia, nhưng bọn họ cảm thấy đó chẳng qua chỉ là lừa người.

Đương nhiên là Tần Thiên muốn số tiền này.

“Hoá ra là một con rùa đất!”

“Chắc là chưa từng thấy tiền đấy chứ.”

“Lý thiếu thật lợi hại, tưởng như là Sherlock Holmes vậy.”


“Phân tích quá đúng!”

Nghe Lý Cường nói xong, mấy cô hot girl mạng bật cười làm tư thế vuốt tóc quyến rũ.

Lão Bạch dùng gậy bóng chày chỉ vào đầu Tần Thiên, tức giận nói: “Mày tự tìm đường chết, đừng trách bổn thiếu gia không khách khí!”

“Hai lựa chọn.”

“Một là đưa xe cho tao, hai là, để tao đập vỡ cái đầu chó của mày!”

“Tự mình chọn đi!”

Mấy người khác cũng kêu gào: “Đúng, để cho hắn bồi thường bằng chiếc xe!”

“Một cái tát đổi một chiếc Toyota Land Cruiser, cũng đáng giá!”

“Đồ chó, không đưa xe thì tao đập nát đầu chó của hắn!”


Sáu người bọn họ đều cầm sáu gậy bóng chày, đồng thời chỉ vào đầu Tần Thiên. . ngôn tình hoàn

Mấy cô hot girl mạng kia cười duyên dáng, trong mắt bọn họ, bọn đàn ông đi cùng bọn họ rất oai phong.

Loại chân lấm tay bùn lái xe cho ông chủ như Tần Thiên, trong mắt bọn họ cũng không khác gì chó.

Còn bọn họ là nữ thần mà thứ chó chân lấm tay bùng vĩnh viễn không thể có được.

Nhìn thấy tình hình thế này, ông bác kia vội vàng đi tới bên cạnh Tần Thiên.

“Người anh em, cảm ơn cậu ra mặt giúp tôi, tuy nhiên tục ngữ có câu nói hảo hán không chịu thiệt trước mắt.”

“Bọn họ nhiều người, chúng ta vẫn nên nhẫn nhịn thôi.”

“Cậu xin lỗi cậu ấm này đi, sau đó giúp bọn họ kéo xe ra.”

“Bọn họ nhiều người, nếu thật sự đánh nhau thì cậu sẽ rất thảm đấy.”

Tần Thiên muốn nói cái gì, đột nhiên điện thoại đổ chuông.

Thấy là Lãnh Phong, hắn bắt máy: “Alo ——”

“Thiên ca, không phải anh bảo bọn tôi chiêu mộ người mới sao? Tôi vừa mới chọn được hai mươi người, đều là lính giải ngũ.”

“Khi nào anh trở về, tự mình kiểm tra đi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận