Thần Vương Lệnh

Chẳng bao lâu, canh cá chép thơm và cá mú hấp hấp dẫn đã được dọn lên bàn.

Tô Tô cũng cảm thấy đói bụng, cô ngửi thấy mùi thơm, không khách khí ăn.

Uống hai bát canh liên tiếp.

Sau khi ăn xong, cô tiếp tục xem các mẫu đã quay được. Xem một lúc lại nghiêng ngả trên sô pha ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

“Tiên sinh, tôi ăn no rồi.”

“Có cần tôi dọn dẹp không?” Lâm Tước khẽ nói.

Tần Thiên thấp giọng nói: “Không cần. Cô về nghỉ ngơi đi.”

“Lâm Tước, hôm nay còn phải cảm ơn cô.”


Lâm Tước cười, nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Căn phòng im lặng. Tần Thiên nhìn cô vợ hiền đang nằm nghiêng trên sô pha, trong lòng hắn tràn đầy sự yêu thương.

Hắn đi đến nhẹ nhàng ôm Tô Tô lên đi vào phòng, cẩn thận đặt cô lên giường.

Sợ Tô Tô mặc quần áo như vậy lại ngủ không thoải mái, hắn do dự một chút, đưa tay chuẩn bị cởi quần áo giúp Tô Tô.

Lúc này Tô Tô mở mắt ra, lạnh lùng nhìn hắn.

Tần Thiên hoảng sợ, vội vàng nói: “Vợ à, em nghe anh nói!”

“Anh chỉ là muốn cởi quần áo cho em ngủ thoải mái thôi.”

Ngoài dự liệu là Tô Tô lại không tức giận.


Cô nói nhẹ nhàng: “Anh quay người lại, em tự làm.”

“Được!” Tần Thiên vội vàng xoay người.

Nghe thấy âm thanh sột soạt ở sau lưng, một lát sau, Tô Tô khẽ nói: “Được rồi.”

Tần Thiên xoay người nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của Tô Tô, hắn nuốt nước bọt, nói: “Vợ à em nghỉ ngơi đi.”

“Anh về phòng mình.”

“Có chuyện gì gọi anh.”

Nói xong, hắn sợ Tô Tô tức giận cho nên vội vàng muốn rời đi.

Không thể lặp lại những chuyện đã xảy ra trước đây nữa.

Ở lại đây, hắn thật sự sợ bản thân không cẩn thận lại chạm vào Tô Tô.

Ai mà biết, Tô Tô do dự một chút lại khẽ nhẹ nói: “Đừng tưởng rằng em không biết anh đang nghĩ gì…”

“Anh không muốn đi thì ở lại cùng nhau ngủ đi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận