“Nếu có người không mong muốn tôi được chữa khỏi, thế thig cậu trị chết tôi đi. Chỉ có tôi chết thì những người đứng phía sau mới có thể nổi lên mặt nước.”
Tần Thiên cười lạnh nói: “Ông không xác định được người phản bội ông là ai, cho nên muốn giả chết để cho những người đó chủ động hiện thân, sau đó một lần quét sạch.”
“Ý tưởng này là hay, chỉ có điều tại sao tôi phải giúp ông?”
“Đừng tưởng rằng tôi không biết, sau khi ông giả chết, thuộc hạ của ông cho rằng ông bị tôi giết chết, bọn họ sẽ mang rất nhiều phiền phức cho tôi.”
“Tuy tôi không sợ phiền phức, nhưng cũng không thích phiền toái.”
An Quốc cười nói: “Chuyện này có quan hệ với Tần gia Tây Bắc.”
“Tần tiên sinh, cậu thân là con trai trưởng cháu đích thôn của tần gia, nhưng mấy năm nay lại bị ép lưu lạc ở bên ngoài.”
“Cho dù như thế, theo tôi được biết Tần gia vẫn không muốn buông tha cậu.”
“Tôi biết thế lực Thần Vương Điện của cậu rất lợi hại.”
“Bất luận là Hổ Thiên Vương chỉ huy Bắc Hạ, hay là Long Thiên Vương dẫn người xuất kích, Tần gia có mạnh hơn nữa cũng vô dụng.”
“Nhưng mà Hổ Thiên Vương tọa trấn bắc cảnh. Long Thiên Vương quản lý nhóm Rồng. Tuy bọn họ đều là thuộc hạ của cậu, nhưng cũng có thân phận chính thức.”
“Tôi tin cho dù cậu chết, cũng sẽ không đồng ý sử dụng những lực lượng này để giải quyết chuyện gia đình.”
“Ngoài ra các lực lượng khác của Thần Vương điện, mặc dù không thể khinh thường, nhưng phần lớn đều ở hải ngoại.”
“Muốn chống lại Tần gia Tây Bắc, chỉ sợ là lực bất tòng tâm.”
“Còn tôi có thể giúp cậu.”
“Chỉ cần cậu giúp tôi bình ổn nội loạn. Sau này toàn bộ tỉnh Nam Giang đều sẽ là hậu phương của cậu.”
Tần Thiên lạnh lùng nói: “Không cần!”
“Tôi sẽ tự giải quyết việc nhà của mình, không cần phải mượn tay bất cứ ai.”
An Quốc thở dài nói: “Tôi có thể hiểu được tâm trạng của cậu. Chỉ là thứ cho tôi nói thẳng, hiện tại cậu cũng đã là người có gia đình.”
“Phải cẩn thận xem xét.”
Tần Thiên biến sắc, hắn biết “người nhà” trong miệng An Quốc là đang chỉ Tô Tô.
Sát khí trong mắt hắn lộ ra: “Ai dám động đến vợ của tôi, tôi cho hắn chết không có chỗ chôn!”
An Quốc cười nói: “Thêm một phần lực lượng, phòng tránh trước để tránh tai hoạ.”
“Dù sao địa bàn và lực lượng của Long Giang quá nhỏ.”
“Tần tiên sinh, cậu hãy suy nghĩ lại đi. Sau khi thành công cậu chính là vị vua chân chính của Nam Giang.”
Thấy Tần Thiên vẫn do dự, An Quốc đứng lên cúi đầu nói: “Đương nhiên chủ yếu là tôi vì tư lợi của bản thân.”
“Bởi vì tôi biết nếu như hiện tại không thể loại bỏ tai họa ngầm bên trong này, sau bày chỉ sợ sẽ không còn cơ hội nữa.”
“Xin tiên sinh giúp đỡ để tôi đạt được mục đích!”
Tần Thiên thở dài nói: “Được rồi.”