“Cảm ơn Ninh Thiên Vương!” Lý Xuân cười lạnh một tiếng, giơ cao Vũ Thiên Vương Lệnh
“Tất cả mọi người đi theo tôi!”
Đích thân anh ta dẫn đội xông ra ngoài.
“Như Ngọc, Như Ngọc em mau tỉnh lại!” Dương Vinh ôm Liễu Như Ngọc, đau lòng gọi.
Chị ta biết cái chết của An quốc đối với Liễu Như Ngọc là một đả kích lớn.
Nhưng mà điều Liễu Như Ngọc không thể chấp nhận nổi chính hung thủ lại là Tần Thiên!
Người đàn ông cô ta yêu thích nhất lại giết người cô ta yêu quý nhất.
Cho dù là ai cũng không thể chịu nổi đả kích này.
“Không, tôi không tin!“
“Tôi muốn đi gặp gia gia. Tần Thiên đâu, gọi hắn đến đây, tôi muốn trực tiếp hỏi hắn!” Liễu Như Ngọc ngẩn ngơ, nói lẩm bẩm.
Kế Chân bi thương nói: “Xảy ra chuyện như vậy, chúng ta không có ai dễ chịu cả.”
“Nhưng vẫn xin tiểu thư giữ sức khoẻ.”
“Tiểu thư yên tâm, chúng tôi bảo vệ thi thể của lão gia tử rất tốt. Đợi đến khi bình ổn tình hình hỗn loạn ở Bắc Giang, bắt được Tần Thiên, sẽ tổ chức tang lễ cho lão gia tử.”
“Lão gia tử nói ông ấy không thích phô trương, cho nên quàn ba ngày sẽ sâp xếp chôn cất.”
“Xin tiểu thư hãy cho tôi ba ngày.”
“Ba ngày sau, tôi nhất định tổ chức tang lễ lớn long trọng cho lão gia tử!”
“Không, tôi không tin!”
“Tần Thiên không thể nào giết gia gia!”
“Buông tôi ra!” Liễu Như Ngọc kích động hét lớn, thoát khỏi Dương Vinh chạy ra bên ngoài.
Kế Chân nháy mắt với con trai của ông ta, trầm giọng nói: “Còn không mau mang vợ con về!”
“Nhất định phải để cho cô ta tĩnh dưỡng thật tốt, chú ý thân thể!”
“Vâng!” Kế Phong kích động xông lên, ôm lấy Liễu Như Ngọc trở lại.
“Thả cô ấy xuống!”
“Hãy để tôi làm!” Dương Vinh giận dữ hét lên đuổi theo.
Chị ta nghĩ đến cái gì, đột nhiên dừng lại nói với Kế Chân: “Lão gia tử thật sự để cho Như Ngọc gả cho con trai của ông vì đại cục sao.”
“Nhưng mà Kế quản gia, chắc ông cũng hiểu rõ tính tình của Như Ngọc tiểu thư.”
“Xin hãy kiềm chế con trai ông, nếu như cậu ta dám ép buộc làm xằng làm bậy, kết quả chỉ có mất cả trì lẫn chài đó!”
Kế Chân vội vàng nói: “Tất nhiên”
“Trước khi Như Ngọc tiểu thư tự nguyện gả cho Kế Phong, nếu như Kế Phong có bất kỳ hành động không đứng đắn nào, tôi sẽ tự tay làm thịt nó!”
Lúc này Dương Vinh mới hơi yên tâm, đuổi theo Kế Phong.
“Thả tôi ra!”
“Đồ khốn, đừng đụng vào tôi!”
“Tôi muốn đi tìm Tần Thiên!”
“Tần Thiên, anh ra đây cho tôi”