Bị Kế Phong ôm đi, Liễu Như Ngọc gào thét kịch liệt giãy dụa.
Kế Phong chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, mình lại có thể ôm được nữ thần. Cảm nhận được cơ thể mềm mại của Liễu Như Ngọc, làm cho máu anh ta không ngừng chạy loạn.
Nhưng mà đã đến lúc này mà Liễu Như Ngọc vẫn luôn miệng gọi Tần Thiên.
Điều này làm cho Kế Phong cực kỳ phẫn nộ.
Dù sao An Quốc đã chết. Hơn nữa cũng chính miệng hạ lệnh để cho Liễu Như Ngọc gả cho mình.
Từ giờ trở đi, Liễu Như Ngọc chính là vợ của anh ta.
Cho dù anh ta làm bất cứ chuyện gì thì người ngoài cũng không thể nói được gì.
Dưới sự kích động, anh ta để Liễu Như Ngọc lên giường lớn, mắt đỏ rực muốn nhào tới.
“Súc sinh!”
Chị Vinh xông tới tát vào mặt Kế Phong. Chị ta chắn ở trước giường, trầm giọng nói: “Ba cậu đã nói rồi.”
“Trước khi Như Ngọc tiểu thư tự nguyện gả cho cậu, nếu cậu dám có bất kỳ hành động vô lễ nào, ông ta sẽ tự tay làm thịt cậu!”
“Kế Phong, đừng quên hiện tại cô ấy là chủ của An gia.”
Kế Phong che mặt, nghiến răng nói: “Không có Kế gia tôi ủng hộ, cô ta có thể làm chủ sao?”
Chị Vinh trầm giọng nói: “Vậy cậu càng phải tôn trọng cô ấy!”
“Không có cô ấy, Kế gia các người muốn quản lý An gia, chính là mưu quyền soán vị!”
“An lão gia tử có nhiều học trò trung thành tận tâm như vậy, đến lúc đó, cậu cảm thấy bọn họ sẽ bỏ qua cho ba con các người sao?”
Dương Vinh ở trong giới giải trí nhiều năm, có sóng gió gì mà chưa từng gặp chứ?
Một câu nói của chị ta đã nói ra điểm quan trọng của vấn đề.
Kế Phong cũng không ngốc.
Dù sao đại cục hiện tại đang nắm chắc trong tay, cho nên không có gì phải vội vàng.
“Vợ à, em nghỉ ngơi thật tốt. Yên tâm, có chồng ở đây, sau này không ai có thể bắt nạt được em.”
Anh ta nhìn Liễu Như Ngọc đang nằm trên giường, nuốt nước miếng, sau đó xoay người rời đi.
Anh ta ra ngoài lập tức dặn dò: “Từ bây giờ trở đi, tăng gấp ba lực lượng an ninh của viện này!”
“Thay phiên nhau canh gác 24/24. Nếu không có sự cho phép của tôi, cô ấy không được phép rời đi.”
“Cũng không được cho bất kỳ kẻ nào bước vào!”
Kế Chân giam lỏng thi thể An Quốc và Hồ Bân, Kế Phong giam lỏng người thừa kế Liễu Như Ngọc
Hơn nữa có những lý do rất chính đáng. Kế Chân sợ thi thể của An lão gia tử bị người của vương Bắc Giang tìm thấy tiêu huỷ.
Kế Phong để bảo vệ người kế thừa. Đồng thời gia chủ mới nhậm chức lại còn là vợ sắp cưới lão gia tử sắp xếp cho anh ta.
Cho nên người khác hoàn toàn không thể nói được gì.
Hiện tại toàn bộ An gia, về cơ bản đã rơi vào trong tay ba con bọn họ.
Ánh mặt trời rực rỡ.
Thủ phủ của tỉnh trong một đêm hỗn loạn, đã chào đón sự bình yên ngắn ngủi.
Mọi người đều mệt mỏi.
Kế Chân cùng Ninh Thông ngồi trên ghế ở đại sảnh, nhắm mắt nghỉ ngơi.