Lý Xuân cười gật đầu nói: “Hơn nữa theo tôi được biết Tần Thiên rất yêu thương che chở người vợ này.”
“Anh đoán hai vợ chồng Phan Mỹ Nhi, còn có Phan Long Phan Hổ là bị ai hại?
“Chính là bởi vì bọn họ muốn đánh chủ ý lên người Tô Tô.”
“Tần Thiên vì vợ mà ngay cả Phan gia cũng dám xuống tay, có thể thấy được hắn coi trọng người phụ nữ như thế nào.”
“Phong ca, anh nói xem nếu chúng ta bắt cô ta tới đây, đến lúc đó có phải Tần Thiên sẽ ngoan ngoãn xuất hiện hay không?”
Kế Phong cười ha hả, nói: “Đúng là trời giúp mình rồi.”
“Nhanh!”
“Lý Xuân, lập tức phái người đi Long Giang, cho dù thế nào cũng phải bắt người phụ nữ này cho tôi!”
“Người phụ nữ này là cực phẩm, nhưng tôi đã có Như Ngọc thì sẽ không cảm thấy hứng thú với người phụ nữ khác nữa.”
“Chờ sau khi giết Tần Thiên, tôi giao coi ta cậu, cậu cứ chơi đùa thoải mái!”
Lý Xuân lo lắng nói: “Tôi đương nhiên sẵn sàng cống hiến vì Phong ca.”
“Nhưng trước mắt đám tàn dư ở Bắc Giang vẫn chưa được xóa sạch, có thể phải chiến đấu bất cứ lúc nào. Tôi cần phải dẫn anh em của tôi đến thị trấn tỉnh.”
“Tôi cảm thấy chúng ta có thể giao việc này cho người khác làm, ví dụ, Lý gia và Giả gia.”
“Cũng có thể nhân cơ hội này, kiểm tra lòng trung thành của bọn họ với Phong ca như thế nào.”
“Phong ca, anh cảm thấy thế nào?”
Kế Phong gật đầu nói: “Nói có lý.”
“Vậy thì cậu cảm thấy nên phái Lý gia hay là Giả gia đây?”
Ánh mắt Kế Phong nhìn về phía Lý Xuân có chút ý muốn dò xét.
Theo Kế Phong thấy đi Long Giang bắt một người phụ nữ giống như làm không công, nhưng lại là một công lao lớn.
Anh ta muốn biết Lý Xuân muốn đưa công lao lớn này cho Lý gia hay là Giả gia.
Từ đó có thể phán đoán ra Lý Xuân có quan hệ tốt với Giả gia hay là Lý gia.
Vậy thì sau này anh ta có thể đề phòng trước.
Không thể không nói tuy Kế Phong bình thường giống như một tên ăn chơi. Nhưng đứa trẻ sinh ra từ gia đình như thế này sẽ không hề đơn giản.
Lý Xuân do dự một chút, cắn răng nói: “Nghe nói Lý gia gần đây chiêu mộ một nhóm cao thủ, tôi cảm thấy để Lý gia đi tương đối thích hợp.”
“Phong ca nếu đưa công lao này cho Lý gia, sau này bọn họ nhất định sẽ càng ngày càng thân cận với chúng ta hơn.”
“Tuy nhiên cụ thể để cho nhà nào đi vẫn phải nghe ý của Phong ca.”
“Dù sao anh mới là thiếu chủ tương lai.”
Trong lòng Kế Phong cười lạnh, Lý Xuân ơi là Lý Xuân, tôi đã biết có cấu kết với Lý gia từ lâu, hiện tại xem ra quả nhiên là như thế.
Một công lao dễ như vậy, tất nhiên Lý Xuân muốn đưa cho Lý gia rồi.
Kế Phong cố ý trầm ngâm một chút rồi mới nói: “Lý gia tôi đã có sắp xếp khác, tôi cảm thấy vẫn là để cho Giả gia đi tương đối thích hợp.”