Thần Vương Lệnh

Phẫn nộ, buồn nôn nhưng không thể làm gì khác.

Sắc mặt Kế Phong tái xanh, anh ta nói: ”Lập tức tổ chức tang lễ đi. Đến lúc đó không gặp được Tần Thiên thì sao Liễu Như Ngọc đồng ý gả cho tôi được?”

Lý Xuân cười lạnh nói: ”Anh Phong, bây giờ là lúc nào rồi mà cô ta còn dám nói không chứ?”

”Chính miệng ông cụ đã lên di chúc, tất cả chúng ta đều phải phục tùng.”

”Với chiều hướng phát triển này, tôi tin Liễu Như Ngọc cũng không thể phản kháng được.”

”Phong ca, lập tức cử hành tang lễ, đại cục quan trọng hơn!”

”Trước mắt không cần để ý đến Tần Thiên nữa.”

Kế Phong nghiến răng nói: ”Cậu nói đúng!”

”Liễu Như Ngọc nhất định là người của tôi, phản kháng cũng vô dụng!”

”Chọc giận ông đây thì ông đây sẽ ép buộc cô ta!”

”Lý Xuân, báo cho tất cả mọi người, ngày mai chuẩn bị tang lễ!”


”Đến lúc đó cậu tự mình dẫn người đến trang viên Ngọa Long, mang thi thể của ông già qua đây!”

”Rõ!” Lý Xuân nhận lệnh.

An Quốc bị hại bỏ mạng, Nam Giang chấn động.

Ngày đại tang, toàn thành phố đều là thiếu niên thắt khăn tang trắng.

Bọn họ có người là người An gia, có người không phải.

Vì thân phận quá thấp, khó có thể vào nhà họ An để đi tiễn biệt nên họ chỉ có thể dùng cách này để diễn tả tâm trạng đau khổ.

Nhà họ An được bảo vệ rất nghiêm ngặt.

Khắp nơi đều là vải trắng, người người đốt giấy tang.

Trong không khí đau buồn, Vũ Thiên Vương Lý Xuân mới nhậm chức tự mình dẫn người đi xe đến.

Trên xe là một cỗ quan tài làm bằng gỗ trinh.


Vẻ mặt Truy Phong không chút thay đổi, anh ta nắm chặt đao đi theo bên cạnh.

”Ông!” Liễu Như Ngọc bi thương kêu, cô ta muốn đi lên trước.

”Như Ngọc, đừng kích động!”

”Tất cả đều phải làm theo quy tắc.” Kế Phong ở bên cạnh giữ cô ta lại.

”Lão gia tử!”

”An lão đi mạnh khỏe!”

”An lão nghỉ ngơi đi!” Môn sinh hay khách mời đều rơi lệ nói.

Lý Xuân lớn tiếng nói: ”Theo di chúc của lão gia tử, hôm nay hạ táng, nhập thổ vi an!”

”Trước đó chúng tôi muốn đảm bảo nguyện vọng của lão gia tử được thực hiện.”

”Bây giờ mời quản gia Kế Chân tuyên bố nguyện vọng của lão gia tử!”

Mọi người lập tức yên tĩnh.

Kế Chân biết bây giờ là lúc quan trọng nhất.

Chỉ có hôm nay, trước mặt mọi người nhận được sự đồng ý thì ba con bọn họ mới có thể chân chính tiếp quản sự nghiệp của An gia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận