Thần Vương Lệnh

Họ rút trường đao ra, lao tới giúp đỡ.

Mặt Tần Thiên không biểu cảm, đao quang tung hoành ngang dọc.

Sau khi giết xong, chiến trường cũng nhanh chóng được dọn sạch. Sau đó, hắn đi được 500 mét lại bị chặn lại.

Con đường dài mười dặm, mỗi dặm đều là một cửa ải sinh tử. Mười cửa ải sinh tử, đến cuối cùng hắn không nhớ nổi mình đã giết bao nhiêu người. Thậm chí cả cơ thể cảm thấy có chút tê dại.

Cuối cùng, giết đến chân tòa Xung Tiêu, mặt trời đã lặn. Hoàng hôn màu máu phủ lên toàn bộ con phố một màu sắc thần bí, mang cảm giác bí hiểm.

Hắn chậm rãi quay người lại, nhìn con đường đã được rửa sạch sẽ.

Trên mặt đất, tuy không còn nhìn thấy vết máu, nhưng trong không khí lại nồng nặc mùi máu tanh.

“Tôi muốn gặp Bắc Giang Vương của các người. Như vậy, có chút thất lễ.”

“Làm phiền, cũng giúp tôi rửa một chút.” Hắn cười lạnh nói.


Hiện trường là một khoảng lặng.

Sau đó, từ các cửa hàng hai bên, hai vòi phun nước áp suất cao phun hai luồng nước về phía hắn.

Tần Thiên duỗi hai tay ra, để cho nước lạnh mặc sức rửa sạch. Tóc, mặt, quần áo và thậm chí cả trường đao trong tay. Vết máu trên đó ngay lập tức được cọ rửa sạch sẽ.

Hắn nhắm mắt lại, thậm chí còn đang tận hưởng cảm giác mát lạnh của dòng nước một cách thoả mãn.

Đúng lúc này, pằng một tiếng!

Súng nổ!

Kẻ bắn tỉa ẩn mình trong bóng tối cuối cùng cũng bóp cò.

Nghe được âm thanh này, những người trên lầu đều đồng loạt giật mình.

“Tại sao lại nổ súng?” Ngọc Linh Lung run rẩy, vẻ mặt đầy lo lắng.


Vẻ mặt của người đàn ông ngoài năm mươi ngồi đối diện bà ấy cũng thay đổi. Sau đó, thông qua camera, nhìn thấy cảnh tượng tiếp theo, ông ta há hốc miệng ngạc nhiên.

Tần Thiên dường như không hề quan tâm, hắn vẫn đang đứng dưới vòi nước.

Chỉ là hai tay hay hắn nhanh chóng vung lên vài cái.

Một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra. Nước xung quanh cơ thể hắn đột nhiên chậm lại.

Xung quanh hắn hình thành tầng tầng lớp lớp lá chắn bảo vệ không cố định.

Viên đạn xuyên qua hết lớp này đến lớp khác của màn nước, tốc độ đã giảm đi rất nhiều.

Sau đó, hắn đột nhiên mở mắt, chắp hai tay lại, ở giữa có thêm một viên đạn.

Tiếng súng bất ngờ nổ khiến người điều khiển vòi nước áp suất cao giật mình, không tự chủ được mà dừng lại.

Tất cả những điều này nói thì rất chậm nhưng trên thực tế, nó chỉ diễn ra trong chớp mắt.

Màn nước xung quanh Tần Thiên biến mất, ngón tay hắn búng nhẹ một cái, viên đạn biến mất trong không trung.

Sau đó, có tiếng rên rỉ như bị bóp nghẹt từ mái nhà đối diện truyền đến. Kẻ bắn tỉa với khẩu súng trên tay lăn xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận