Thần Vương Lệnh

“Em gọi điện thoại cho hắn, điện thoại của hắn đã sớm tắt máy rồi.”

“Anh Quỷ, cái tên này chắc không phải là chạy thật rồi đấy chứ?”

“Nếu mà như vậy, thì chúng ta siết nhà đi, căn nhà này kiểu gì cũng đáng giá mấy chục vạn đấy.”

Một cô gái thanh mảnh nằm yểu điệu trong lòng Lão Quỷ cười tươi nói.

“Siết cái con khỉ!”

Không có chủ sở hữu ký tên, không cách nào sang tay, siết thì có tác dụng đéo gì.”

“Thằng chó Trịnh Cát, vậy mà lại dám giỡn mặt ông. Ông mày phải khiến cho nó chết không có chỗ chôn!”

“Còn ngây ra đó làm gì? Còn không mau ra ngoài nghe ngóng tin tức cho tao!”

“Bất kể là bọn mày dùng cách gì, cũng phải tóm hắn về đây trước mặt tao!”


Mấy tên đàn em nhận lệnh, đang định rời đi. Tiếng gõ cửa chợt vang lên.

“Là Trịnh Cát về à? Mau mở cửa!” Lão Quỷ từ trên giường nhảy xuống.

Cửa mở ra, người tiến vào là một tên mặt quắt tai dơi, có ba cọng ria mép, nhìn thấy Lão Quỷ liền vội vàng cúi đầu khom lưng.

Lão Quỷ cau mày, nhổ nước bọt, nói: “Thằng Chó Đẻ, sao lại là mày?”

“CMN mày có phải là lại đi trộm bình ắc-quy nhà người ta, bị người ta tóm rồi không?

“Tao nói cho mày biết nhá, Thằng Chó Đẻ, từ lần sau cái chuyện như này, mày đừng có báo tên ông mày ra, nếu không ông mày cắt tiết mày đấy!”

“Ông mày đây không chịu nổi cái nhục đó!”

Mấy tên ở bên cạnh, cũng nhổ nước bọt vào Thằng Chó Đẻ.


Tên này là một tên trộm vặt, gan to cỡ mấy cũng chẳng dám trộm thứ gì lớn, chỉ dám trộm mấy thứ như bình ắc-quy hay xe đạp gì đó thôi.

Hắn vẫn luôn muốn được lăn lộn cùng Lão Quỷ, nhưng mà Lão Quỷ và đàn em của hắn căn bản là chẳng thèm để mắt đến hắn.

“Anh Quỷ, xem anh nói kìa. Thằng Chó Đẻ em đây đã sớm thề với trời, để không làm mất mặt Anh Quỷ, đã rửa tay gác kiếm rồi.”

“Anh Quỷ, lần này em tới tìm anh là có chuyện quan trọng muốn báo.”

Lão Quỷ châm một điếu thuốc, nói: “Vay tiền à? Không có.”

Thằng Chó Đẻ giậm chân một cái, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Anh Quỷ, em tìm anh là vì có chuyện lớn! Chuyện tốt cực lớn! Anh đoán thử xem? Vừa rồi em nghe được một tin, thành phố Trịnh của chúng ta có kẻ muốn làm anh hùng qua đường, ngay tại một công trường bỏ hoang bên Bắc Trịnh.”

“Ngay cả Quan tam gia cũng bị kinh động. Bây giờ, Quan tam gia đang triệu tập đàn em, muốn nhanh chóng tới công trường Bắc Trịnh trấn áp!”

“Quan tam gia?” Lão Quỷ trợn trừng mắt, kinh ngạc nói: “Anh hùng qua đường gì mà có thể chọc tới cả Quan tam gia? Ôi ĐM, thế chả phải là đâm đầu vào chỗ chết à!”

Thằng Chó Đẻ kích động nói: “Chứ còn gì nữa!”

“Trên địa bàn thành phố Trịnh của mình, Quan tam gia mà đã ra tay thì có chuyện gì mà không dẹp yên được, có kẻ nào mà không khuất phục cho được.”

Lão Quỷ nhất thời không phản ứng kịp, nói: “Mày nói chuyện này với tao làm gì? Có liên quan gì tới tao sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận