Thần Xạ Nhà Thanh

"Hỗn đản, hỗn đản, Lý Chấn này chính là một tên hỗn đản không hơn không kém."

Trong văn phòng Bảo Uy Nhĩ truyền ra tiếng gầm gừ của Tây Hoa Đức. Lúc này, Tây Hoa Đức giống như một con sư tử già điên cuồng, tức giận và nóng nảy.

Trước đó Bảo Uy Nhĩ đã truyền về kết quả điều tra.

Về chuyện vợ chồng Bỉ Đắc bị giết, không tra được người này, căn bản không căn bản không có sự tồn tại của vợ chồng Bỉ Đắc.

Suy đoán là có người chuyên môn bịa đặt chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc, cố ý nói xấu chính phủ, tạo thành phiền toái cho chính phủ. Người Lâm Khẳng, Tây Hoa Đức, Bảo Uy Nhĩ đầu tiên nghĩ đến chính là Lý Chấn. Nhưng mà, dân chúng chật ních bên ngoài lại không biết, bọn họ sẽ không lý giải cho chính phủ.

Lúc này, vô số dân chúng của San Francisco đều cho rằng quan viên chính phủ tham ô tiền tài, quan viên chính phủ không làm gì, thế cho nên vợ chồng Bỉ Đắc toàn bộ tử vong, hơn nữa tử vong cực độ bi thảm. Chuyện bi thảm Như vậy, bất kể là ai sau khi thấy đều sẽ xúc động, đều sẽ tức sùi bọt mép, khiến cho chính phủ San Francisco hoàn toàn ở trong trạng thái bị động.

Áp lực của Bảo Uy Nhĩ rất lớn, hơn nữa hắn đã bị vô số dân chúng mắng chửi, hiện tại ra ngoài là phải cẩn thận, sợ bị nhận ra, sau đó thì bị người ném trứng thối.

San Francisco Trước mắt đã hoàn toàn lộn xộn.

Tất cả đều vì Lý Chấn dựng lên.

Lâm Khẳng nhìn khuôn mặt phẫn nộ của Tây Hoa Đức, tận lực khiến mình tỉnh táo lại, sau đó nghiêm túc nói: "Tây Hoa Đức các hạ, thỉnh bình tĩnh một chút, thỉnh bình tĩnh suy xét chuyện này. Trước mắt chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc đã ầm ĩ tới tình trạng này, không phải phẫn nộ có thể giải quyết vấn đề, chỉ có bình tĩnh. Chúng ta càng phẫn nộ, lại càng dễ đi nhầm hướng, còn Lý Chấn thì càng cao hứng."

Tây Hoa Đức gật đầu nói: "Tổng thống nói rất chính xác, ta phải bình tĩnh, phải tỉnh táo lại." Dừng một chút, Tây Hoa Đức nói: "Ta đề nghị lập tức bắt Lý Chấn, bắt hắn làm sáng tỏ việc này."

Bảo Uy Nhĩ trừng mắt nhìn, không nói gì.

Đây chính là đại sự, hắn không nhúng vào, để tránh bị ảnh hưởng.

Lâm Khẳng thoáng trầm tư một phen, lắc đầu nói: "Không được, chúng ta không thể bắt Lý Chấn. Không nói tới Lý Chấn là chúng ta mời đến không nói thân phận tổng thống Trung Quốc của Lý Chấn, chúng ta dựa vào cái gì bắt Lý Chấn đây? Chúng ta đều đoán thậm chí là đều cho rằng chủ mưu là Lý Chấn, nhưng đây là thành lập ở trên cơ sở Lý Chấn nói nếu không thả Hồng Dịch thì tạo thành quốc gia rung chuyển, cho nên mới có thể suy đoán ra là Lý Chấn kích động. Nhưng, chúng ta không có chứng cớ chứng minh, không thể bắt Lý Chấn."

"Hỗn đản!"

Tây Hoa Đức vỗ mạnh lên bàn, nổi giận đùng đùng.

Bảo Uy Nhĩ nhíu mày, đây chính là bàn công tác của hắn, còn là ở trước mặt hắn. Nhưng lão gia hỏa Tây Hoa Đức này cậy già, không thèm bận tâm tới mặt mũi của hắn, thật sự là khiến người ta chán ghét.

Nhưng, Bảo Uy Nhĩ chỉ có thể chấp nhận.

Tây Hoa Đức đảo mắt, khuôn mặt già nua nhăn nhúm, sau một hồi suy nghĩ thì trầm giọng nói: "Nếu không bắt được Lý Chấn thì vậy chỉ có thể áp dụng phương thức tìm hiểu nguồn gốc, lôi Lý Chấn ra. Hiện tại phái người đi bắt đệ tử Hồng môn, thẩm vấn những người phát truyền đơn. Chỉ cần có người nhận do Lý Chấn làm chủ thì chúng ta có lý do bắt Lý Chấn. Về phần Lý Chấn là tổng thống Trung Quốc, chúng ta không làm khó xử hắn, chỉ cần Lý Chấn công khai xin lỗi là được."

Tây Hoa Đức nghiêm túc nói: "Nếu Lý Chấn không phối hợp, chúng ta lại dựa theo nguyên tắc mà làm việc. Chuyện của môn chủ Hồng môn tiến hành đến bây giờ, chúng ta không có đường lui, phải đi tiếp."

Lâm Khẳng gật đầu nói: "Đúng, ta tán thành!"

Bảo Uy Nhĩ thấy hai đại cự đầu gật đầu, lập tức phân phó người đi chấp hành.

Đại Đỉnh tửu lâu, đám người Lý Chấn, Đường Hoài Đức tụ tập một chỗ.

Hồng Thanh Long đứng trước người Lý Chấn, thần sắc cung kính, bẩm báo nói: "Tổng thống, quan viên chính phủ San Francisco đã dẫn người đi bắt đệ tử Hồng môn. Hiện tại, chúng ta có chấp hành bước tiếp theo của kế hoạch hay không?"

Lý Chấn gật đầu nói: "Có thể!"

Hồng Thanh Long mỉm cười, đứng dậy đi truyền đạt mệnh lệnh.

Ngày đó, ngàn vạn đệ tử Hồng môn phân bố ở San Francisco lại một lần nữa bắt đầu rải tin tức quy mô lớn. Lần này, không hề dùng truyền đơn, chỉ truyền miệng. Nội dung Truyền bá là quan viên chính phủ San Francisco vì che giấu chân tướng vợ chồng Bỉ Đắc bị giết, bắt dân chúng Trung Quốc để gánh tội thay.

Không nghi ngờ gì nữa, đây là một phụ gia.

Dân chúng Lúc trước phản đối chính phủ còn chưa dừng lại, hiện tại lại gặp phải chuyện này, lại một lần nữa du hành thị uy. Hơn nữa, vô số dân chúng Trung Quốc cũng tham dự.

Trong nhất thời, tình huống so với lần trước còn loạn hơn, đã khó có thể khống chế..

Văn phòng Thị trưởng, yên tĩnh không tiếng động.

"Rầm! !"

Tiếng chửi bới vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh.

Bảo Uy Nhĩ khẽ thở dài, bất đắc dĩ hỏi: "Tổng thống tiên sinh, quốc vụ khanh các hạ, chuyện càng thêm bất lợi cho chúng ta, hơn nữa đệ tử Hồng môn bị bắt không thừa nhận không thừa nhận người của Hồng môn, đều một mực chắc chắn là dân chúng Trung Quốc, là công dân tuân kỷ thủ pháp. Chúng ta không có chứng cớ có thể chứng minh những dân chúng này là người Hồng môn, hiện giờ đâm lao phải theo lao."

Lâm Khẳng thở dài nói: "Ta cảm thấy, chúng ta lâm vào một vòng luẩn quẩn rồi."

Tây Hoa Đức gật đầu, bất đắc dĩ nói: "Đáng sợ hơn là, mỗi một bước của chúng ta đều nằm trong dự kiến của Lý Chấn. Lúc ban đầu Lý Chấn sai người của Hồng môn phát truyền đơn, một kế hoạch khổng lồ liền bắt đầu. Bởi vì tạo ra chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc, khiến vô số dân chúng của San Francisco tin là thật, khiến cho chúng ta hết đường chối cãi."

"Cho dù chúng ta muốn giải thích, nhưng là bị dân chúng cho rằng là muốn qua loa tắc trách."

"Kể từ đó, chúng ta không thể giải thích minh bạch."

"Chúng ta muốn làm sáng tỏ chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc, nhưng lại không thể bắt Lý Chấn, cũng chỉ có thể bắt đệ tử Hồng môn. Nhưng đệ tử Hồng môn không thừa nhận, hơn nữa Lý Chấn lại sai người châm ngòi thổi gió, chúng ta lại rơi vào cạm bẫy bắt Trung Quốc Trung Quốc đền tội, Hiện giờ mọi chuyện đều gặp khó khăn, không biết Lý Chấn còn có hậu chiêu gì."

Lúc này, một binh lính bước vào, ghé tai Lâm Khẳng nói mấy câu.

Lâm Khẳng sắc mặt đại biến, xua tay bảo binh lính ra ngoài.

Lập tức, Lâm Khẳng bất đắc dĩ nói: "Chuyện chấn động nước Mỹ Lý Chấn nói với chúng ta đã thành sự thật. Hiện tại, chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc đã không chỉ giới hạn ở San Francisco, bắt đầu lan ra đến thành thị xung quanh."

Tây Hoa Đức nhíu mày nói: "Hiện tại, chúng ta làm sao bây giờ?"

Lâm Khẳng thở dài một tiếng, nói: "Giải thích cũng vô dụng, muốn từ trong miệng đệ tử Hồng môn moi ra tin tức, cũng không thể. Hơn nữa dân chúng bị bắt dẫn tới ảnh hưởng, chúng ta đã bị dồn vào góc. Ta cho rằng, hiện tại một mặt thả đệ tử Hồng môn, mặt mặt công khai xin lỗi. Trừ cách này ra, tiếp tục điều tra cẩn thận, làm sáng tỏ chuyện vợ chồng Bỉ Đắc, tìm ra chứng cớ chứng minh vợ chồng Bỉ Đắc không tồn tại, mới có thể giải quyết được vấn đề gặp phải trước mắt."

"Đúng, làm vậy đi."

Tây Hoa Đức liên tục gật đầu, trước mắt chỉ có thể làm như vậy.

Ánh mắt Bảo Uy Nhĩ nhìn chằm chằm hai vị cự đầu, trong lòng cảm thấy muốn lật kèo là rất khó. Lý Chấn vẫn chưa đạt được mục đích, vẫn chưa cứu được Hồng Dịch ra thì chuyện này hiển nhiên sẽ không kết thúc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui