Thần Xạ Nhà Thanh

San Francisco, văn phòng thị trưởng.

Lúc này, thị trưởng San Francisco thần sắc ngưng trọng, trên mặt mang theo vẻ nghi hoặc. Lý Chấn tới San Francisco đã gần nửa tháng. Đến hiện tại, Lý Chấn vẫn chưa có dấu hiệu rời khỏi San Francisco, hoặc là nói Lý Chấn vẫn không có bất kỳ hành động gì, khiến thị trưởng San Francisco cảm thấy rất cổ quái. Lý Chấn càng bình tĩnh thì hắn càng cảm thấy bên trong có cổ quái.

Phương diện này, có gì mờ ám chăng?

Thị trưởng San Francisco vò đầu bứt tai, suy xét mục đích của Lý Chấn.

Tiếng đập cửa vang lên, thị trưởng nói: "Tiến vào đi."

Cửa phòng mở ra, một trung niên nhân dáng người gầy yếu bước vào.

Người này tên là Cổ Lực Đặc, là thư ký của thị trưởng. Cổ Lực Đặc sau khi tiến vào, hơi cúi đầu hành lễ, sau đó ngồi xuống, ưỡn thẳng ngực, sau đó không nhanh không chậm nói: "Thị trưởng các hạ, hôm nay tin tức đã truyền về. Lý Chấn vẫn ở Đại Đỉnh tửu lâu của phố người Hoa, không có bất kỳ động tĩnh gì, cũng không có dấu hiệu rời khỏi."

"Thật lạ! Thế này là sao?"

Thị trưởng nhíu mày, thở dài.

Lý Chấn ở lại San Francisco một ngày, thị trưởng phải chịu áp lực cực lớn, bởi vì phía Washington vẫn đang thúc giục.

Đáng tiếc, hắn không tìm được Tư Khoa Đặc.

Cổ Lực Đặc đổi đề tài, thản nhiên nói: "Thị trưởng, ta có một suy đoán."

" Nói đi." Thị trưởng gật đầu nói.

Cổ Lực Đặc thần sắc lại nghiêm túc, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Trong khoảng thời gian này, ta vẫn tự hỏi nguyên nhân Lý Chấn chưa đi. Ta cho rằng, sở dĩ Lý Chấn không rời khỏi, là vì Tư Khoa Đặc các hạ vẫn chưa tới San Francisco, thế cho nên Lý Chấn không thể áp dụng hành động. Lúc trước, Lý Chấn mang theo dưới trướng dưới trướng ngồi xe lửa đến San Francisco, trên đường đã có quân đội điều tra đoàn người của Lý Chấn, kết quả không tìm được Tư Khoa Đặc."

" Kết hợp với tình huống hiện tại Lý Chấn vẫn chưa rời khỏi San Francisco để, phân tích lúc trước khi Lý Chấn rời khỏi Washington, là chia binh làm hai đường. Trong đó, Lý Chấn cùng với binh lính dưới trướng đi một đường, đường này là hấp dẫn sự chú ý của mọi người, bao gồm cả hấp dẫn sự chú ý của tổng thống tiên sinh, khiến cho không ai chú ý tới Tư Khoa Đặc tiên sinh."

" Một đường Khác thì là gia đình Tư Khoa Đặc."

Cổ Lực Đặc nói: "Tư Khoa Đặc vì sợ bị bắt, không dám ngồi xe lửa, chính bởi vậy, tốc độ người đi đường của bọn họ rất chậm, đến bây giờ vẫn chưa tới San Francisco. Cái này có thể giải thích minh bạch nguyên nhân Lý Chấn lưu lại phố người Hoa không ly khai."

"Đúng vậy!"

Thị trưởng thần sắc hưng phấn.

Hắn vung tay, nói: "Lập tức giới nghiêm các con đường, giám thị nghiêm mật."

Cổ Lực Đặc lắc đầu nói: "Thị trưởng, không thể làm như vậy!"

Vì sao?" Thị trưởng hỏi.

Cổ Lực Đặc nói: "Ngài nếu phái binh lính giới nghiêm, Lý Chấn khẳng định sẽ phát hiện ra điều dị thường, mà Tư Khoa Đặc tiên sinh có thể sẽ lén lút tới. Đến lúc đó, nói không chừng có thể bị bọn họ lừa, tránh được sự điều tra của chúng ta. Ta cho rằng, nên bảo trì hiện trạng hiện tại, rồi âm thầm phái người giám thị đường từ các bang tới San Francisco. Một khi Tư Khoa Đặc tiến vào cảnh nội San Francisco, lập tức có thể bắt được."

Thị trưởng gật gật đầu, tán thưởng nói: "Nói rất hay, nên làm như vậy."

Hai người đều ý chí chiến đấu sục sôi, cho rằng cả nhà Tư Khoa Đặc chưa đến, nhưng không đoán được Tư Khoa Đặc đã tới lâu rồi.

Cổ Lực Đặc được khích lệ, cũng rất cao hứng, tiếp tục nói: "Lập cơ sở ngầm trên các con đường đi thông tới San Francisco, là chúng ta âm thầm bố trí. Ngoài ra, cũng cần cả người ở bên ngoài giúp chúng ta, thay chúng ta tìm hiểu tin tức của Lý Chấn."

"Ai?" Thị trưởng hỏi.

Cổ Lực Đặc nói: "Thị trưởng Tiền nhiệm Bảo Uy Nhĩ tiên sinh."

Thị trưởng nhíu mày, nói: "Lý do!"

Cổ Lực Đặc giải thích nói: "Bảo Uy Nhĩ có quan hệ phi thường tốt với Đường Hoài Đức, chỉ cần ngài mời Bảo Uy Nhĩ tiên sinh đến, dùng tính lý để thuyết phục. Tin tưởng hắn sẽ nguyện ý giúp chúng ta, nguyện ý giải quyết nan đề của liên bang."

Mày Thị trưởng giãn ra, nói: "Ngươi đi an bài, mời Bảo Uy Nhĩ đến văn phòng."

"Vâng."

Cổ Lực Đặc tươi cười xoay người rời khỏi.

Hắn đi truyền đạt mệnh lệnh, không lâu sau, Bảo Uy Nhĩ vội vã tới.

Bảo Uy Nhĩ sau khi nhìn thấy thị trưởng thì người hơi nghiêng về phía để tỏ lòng tôn kính, rồi không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Thị trưởng các hạ mời ta đến có chuyện gì ư?"

Thị trưởng đưa một chén nước đến trước mặt Bảo Uy Nhĩ, nói: "Bảo Uy Nhĩ tiên sinh, uống nước."

Bảo Uy Nhĩ nói: "Cám ơn thị trưởng các hạ!"

Thị trưởng nói: "Hiện tại có một việc cần Bảo Uy Nhĩ tiên sinh giúp. Phía Washington truyền đến tin tức, Lý Chấn dẫn tư lệnh liên bang Tư Khoa Đặc các hạ đi, hiện tại, Tư Khoa Đặc chưa tới San Francisco, mà Lý Chấn thì đang ở San Francisco chờ Tư Khoa Đặc đến. Hai bên sau khi gặp mặt, Lý Chấn sẽ dẫn người rời khỏi. Bảo Uy Nhĩ tiên sinh chắc minh bạch thân phận của Tư Khoa Đặc tiên sinh, hắn đi theo Lý Chấn tới Trung Quốc, cái này rất không hợp tình lý."

Bảo Uy Nhĩ nói: "Ta hiện tại chỉ là một công dân bình thường, không thể cản được."

Thị trưởng mỉm cười, nói: "Xin Bảo Uy Nhĩ tiên sinh yên tâm, ta không định bảo ngài đi cản Tư Khoa Đặc. Mục đích ta mời ngài đến, là muốn ngài thỉnh thoảng tới phố người Hoa vấn an lão bằng hữu Đường Hoài Đức, vậy thôi."

Bảo Uy Nhĩ nghe vậy liền minh bạch.

Miệng hắn phác ra một nụ cười: "Thị trưởng các hạ, ý đồ của ngài chắc chắn sẽ thất bại."

Thị trưởng nhíu mày nói: "Các hạ không chuẩn bị đi ư?"

Bảo Uy Nhĩ lắc đầu nói: "Không, thị trưởng các hạ sai rồi. Ta nguyện ý đi, nhưng Đường Hoài Đức là một lão hồ li, phi thường giảo hoạt. Cho dù ta ở trước mặt hắn, cũng không có khả năng có được tin tức khả dụng."

Thị trưởng bật cười, nói: "Chuyện là ở người."

Bảo Uy Nhĩ nói: "Tốt, ta đáp ứng, nhưng khó giành được kết quả lắm."

Sau khi nói xong, Bảo Uy Nhĩ ly khai văn phòng thị trưởng, tới phố người Hoa. Sau khi hắn tới phố người Hoa, lập tức tiến vào trong Đại Đỉnh tửu lâu. Đường Hoài Đức nhìn thấy Bảo Uy Nhĩ tới, trong lòng phi thường cao hứng, cười tủm tỉm nói: "Bảo Uy Nhĩ tiên sinh, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy? Có phải mới có được thứ gì hay, muốn khoe ra trước mặt ta không?"

Bảo Uy Nhĩ và Đường Hoài Đức ôm nhau, nói: "Ta cũng muốn khoe lắm, đáng tiếc trong tay không có thứ gì." Dừng một chút, Bảo Uy Nhĩ nói: "Thị trưởng các hạ tìm ta, bảo ta tới chỗ ngươi hỏi thăm tin tức của Tư Khoa Đặc. Có điều, ta không định nhúng tay vào chuyện này, cho nên trực tiếp nói cho ngươi. Ngươi coi như ta không tồn tại, khi có chuyện gì thì ta tránh đi là được."

Đường Hoài Đức nói: "Không sao, tùy ngươi."

Lập tức, Đường Hoài Đức sai người tiếp Bảo Uy Nhĩ, sau đó đi làm việc của mình. Có điều, Đường Hoài Đức trong lòng cũng để lại một tâm tư, sai người chú ý hành động của Bảo Uy Nhĩ. Dù sao lòng người cách bụng, vạn nhất Bảo Uy Nhĩ nói một đàng làm một nẻo thì sao?

Cho nên, phải chuẩn bị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui