Thần Y Độc Phi

Phượng Cẩn Nguyên suy nghĩ, bỗng trầm giọng nói với Trầm Ngư: “Buông tay của ngươi ra! Lúc này có nhị vị điện hạ ở đây, ai cho ngươi vô lễ!”

Phượng Vũ Hoành trong lòng hiểu, Phượng Cẩn Nguyên đang muốn đánh mất ý nghĩ trong đầu Trầm Ngư.

Nhưng Trầm Ngư sao có thể ở trước mặt Huyền Thiên Hoa lộ trò hề như thế, cái gì cũng không chịu nói, quay người định rời đi, lại bị Phượng Cẩn Nguyên bảo hạ nhân ngăn lại. Sau đó đưa Trầm Ngư đến, trước mặt Huyền Thiên Hoa, gỡ tay nàng xuống.

“Không được!" Trầm Ngư hét thảm một tiếng, rốt cuộc, khuôn mặt này bị Huyền Thiên Hoa thấy được.

“Ha!” Huyền Thiên Minh không thể nhịn được, cười ra tiếng.

Huyền Thiên Hoa nhìn Trầm Ngư nghiên cứu cả buổi, sau đó hỏi: “Hạ nhân của Phượng phủ?”

Phượng Cẩn Nguyên rất vừa lòng hiệu quả này, nhanh chóng nói với Huyền Thiên Hoa: “Điện hạ chê cười rồi, đây là chính nữ Trầm Ngư của thần.”

Lúc này Trầm Ngư rất muốn khóc, không quan tâm gì hướng về phía Huyền Thiên Hoa hô: “Điện hạ! Điện hạ ngài đã gặp qua ta, ta vốn không phải cái bộ dạng này, vừa rồi lửa ở linh đường đốt lông mày ta, điện hạ yên tâm, lông mày sẽ nhanh dài ra, xin điện hạ trăm ngàn lần đừng ghét bỏ Trầm Ngư!”

“Câm miệng!” Phượng Cẩn Nguyên giận dữ mắng Trầm Ngự, lại nói với hạ nhân: “Mau dẫn đại tiểu thư đi!”

Hạ nhân lập tức kéo Phượng Trầm Ngư về viện, Phượng Trầm Ngư vừa bị kéo đi vừa thê lương kêu:

“Điện hạ phải tin ta! Lông mày của ta rất nhanh sẽ dài rai"

Huyền Thiên Hoa nhìn Phượng Cẩn Nguyên, còn nghiêm túc hỏi hắn: “Phượng tướng có muốn cho bổn vương một lời giải thích không?”

Phượng Cẩn Nguyên trán đổ mồ hôi lạnh, “Xin điện hạ trăm ngàn lần đừng trách, vừa rồi linh đường đột nhiên bị cháy, Trầm Ngư bị doạ.”

Âm thanh hắn vừa dứt, còn chưa chờ Huyền Thiên Hoa nói, chợt nghe đằng sau Phượng Tử Hạo được hạ nhân đỡ hô to một tiếng: “Xin Thuần vương điện hạ làm chủ cho mẫu thân tai”

Phượng Tử Hạo như một trận gió đi đến, chuẩn bị quỳ gối trước mặt Huyền Thiên Hoa cáo trạng Phượng Vũ Hoành, nhưng đột nhiên trước mắt có cái gì vụt qua, chưa đợi hắn có phản ứng, hung hăng trước ngực hắn, lực đoạ lớn đá bay Phượng Tử Hạo ra ngoài. Khi rơi xuống đất, một ngụm máu tươi phun ra, nháy mắt người đã ngất.

“Đại thiếu gial” Hạ nhân trong phủ sợ hãi, nhanh chóng tiến lên xem xét vết thương.

Phượng Cẩn Nguyên cũng gấp gáp, nhưng hắn không dám nhìn, ngược lại dẫn theo mọi người Phượng phủ, còn liên luy lão thái thái mới tiến vào viện quỳ trên đất.

Roi, chỉ có cửu hoàng tử Huyền Thiên Minh mới hay dùng roi, lúc này Huyền Thiên Minh hạ thủ nặng như vậy, Phượng Cẩn Nguyên biết, nhất định chuyện trước đó đã bị người ta biết.

“Xin Ngự vương điện hạ khai ân.” Hắn cũng không dám biện giải, trời mới biết cửu hoàng tử này mà điên lên thì có chuyện gì xảy ra, chỉ có thể một mặt cầu xin tha thứ, tốt xấu gì cũng phải bảo trụ Tử Hạo một cái mạng.

Huyền Thiên Minh ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn hắn, chỉ nói về phía Phượng Vũ Hoành: “Đi theo bổn vương lâu như vậy, sao ngươi vẫn làm cho người khác tức giận?”

Nàng nhíu mày, một ánh mắt sắc như đao nhìn Huyền Thiên Minh, ý tứ trong ánh mắt chính là: “Huyền Thiên Minh ngươi nói thêm câu nữa nhất định sẽ chết.”

Người nọ hiển nhiên biết tính tình Phượng Vũ Hoành, cũng vừa nhìn đã hiểu ngụ ý ánh mắt đao này, vì thế câu tiếp theo lập tức liền biến thành: “Có người muốn giết ngươi, ngươi nên dùng tốc độ nhanh nhất giết chết đối phương, người như thế chết dưới tay của ngươi, vậy ngươi chỉ là phòng vệ, cho dù là bị người bẩm báo vào. trong hoàng cung, bổn vương cũng sẽ ở trươc mặt phụ hoàng thay ngươi giảng đạo lý này.”

Huyền Thiên Hoa nối tiếp, âm thanh vẫn hiền lành như cũ, ý tứ cùng Huyền Thiên Minh không khác biệt: “Ngự vương phi tương lai bị ám sát, chuyện này đúng lúc bị bổn vương bắt gặp, buổi tối khi tiến cung chắc chắn bẩm báo với phụ hoàng.”

Lão thái thái vừa nghe lời này, đầu óc ong ong nổ tung, cảm thấy hình như thời gian thay đổi liên tục! Đã chết một Thẩm thị, nhưng con nàng sinh ra và nàng cũng làm chuyện giống nhau!

Phượng Cẩn Nguyên nhanh chóng cầu hai vị hoàng tử tha thứ: “Xin hai vị điện hạ bớt giận! Con trai thần vừa mất mẫu thân, hắn bị kích thích quá lớn, lúc này cảm xúc không khống chế được, cũng không phải thật sự muốn ám sát nhị muội muội của hắn! Xin hai vị điện hạ minh giám.”

“Hừ!” Huyền Thiên Minh cười lạnh một tiếng, “Phượng đại nhân thật đúng là thú vị, vài năm sau bổn vương cùng ngươi trở thành thân thích, theo lý còn phải kêu ngài một tiếng nhạc phụ. Nhưng nhạc phụ tương lai ngài lấy lòng bổn vương có điểm quá mức như vậy, có thể đưa người thân tới để bổn vương luyện tiên pháp thì thế nào?”

Hắn vừa nói vừa vung nhuyễn tiên trong tay, ở trong viện nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng trên người lão thái thái.

Phượng Vũ Hoành nhanh chóng mở miệng nói: “Không có thể nào! Phụ thân sao lại đem tổ mẫu đẩy lên trước? Tổ mẫu lớn tuổi như vậy sao có thể chịu được. một roi của ngươi? Huyền Thiên Minh, cho dù cha ta muốn làm như vậy, ta cũng tuyệt đối không đồng ý!”

Lão thái thái sợ tới mức linh hồn nhỏ bé cũng không chịu nổi, nghe Phượng Vũ Hoành nói như thế, đúng là nghĩ đến Phượng Cẩn Nguyên cũng muốn lấy nàng làm bia chản, không khỏi dữ tợn trừng mắt liếc Phượng Cẩn Nguyên một cái.

Phượng Cẩn Nguyên đúng là oan uổng, trong lòng măng Phượng Vũ Hoành sinh sự việc không đâu châm ngòi ly gián, nhưng lại giương mắt nhìn về phía Huyền Thiên Minh đằng sau chiếc mặt nạ, lời nói đến bên miệng lại nuốt vào.

Hắn không dám.

Quản gia Hà Trung ở bên cạnh đợi nửa ngày, giờ phút này rốt cuộc không chờ được, đi đến bên người Phượng Cẩn Nguyên nhỏ giọng nói: “Lão gia không tốt rồi, xác phu nhân bị cháy hỏng rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui