“Ha ha.” Nàng không nhịn được cười lên tiếng, “Thiệp tang lại còn chỉ danh mời? Bộ gia đây đang làm hỉ sự sao?” Bình thường chỉ có hỉ thiếp mới có thị biệt chỉ tên ai được mời, thiệp tang chỉ dùng gia tộc làm đơn vị mời.
Lão thái thái cảm thấy Bộ gia quá mức, nhưng nàng cho là quá mức cũng không phải là việc Bộ gia đề tên chỉ đích danh người được mời, mà là trên thiệp cư nhiên sáng loáng viết: Thỉnh thứ nữ Phượng gia Phượng Vũ Hoành đi Bộ phủ dập đầu tạ tội với Bộ thượng thư. Lời nói như vậy ngay cả nàng cũng không dám cùng vị tô nữ này mà nói nha. Có trời mới biết vị tôn nữ này sẽ làm ra chuyện gì. Huống chi, Bộ thượng thư chết thì và A Hoành nhà nàng có quan hệ gì?”Bộ gia thật là khinh người quá đáng!” Lão thái thái buông tay vứt thiệp tang trên bàn, “A Hoành không cần để ý.”
An thị cũng gật gật đầu, “Bộ thượng thư chức quan chẳng qua nhị phẩm, lão gia nhà chúng ta lại là chính nhất phẩm, họ lấy gì mà chỉ đích danh muốn tiểu thư Phượng gia chúng ta đi cúng tang ma?”
Diêu thị cũng đã mở miệng, lời nói so với An thị còn lý lẽ hơn... “Trong triều không có quy củ này.”
Mọi người đối với lời nói hai nàng đều hết sức tán đồng, cũng cùng gật đầu, nhưng chỉ có Phượng Trầm Ngư xiết chặt lông mày, vẫn nói: “Tuy chức quan Bộ thượng thư không như phụ thân, nhưng rốt cuộc trong cung còn có vị quý phi nhai”
Lão thái thái vừa nghe lời này, lại bắt đầu suy nghĩ một lần nữa.
Đúng là, một vị Thượng thư còn chưa đủ để lên mặt với Thừa tướng, nhưng vị quý phi trong cung kia lại là một chuyện khác. Tuy ai nấy đều biết Bộ thượng thư là bị quý phi đè chết, mà quý phi thì lại bị hoàng thượng tự. †ay ném xuống, hơn nữa còn là bởi vì đắc tội với Vân phi. Nhưng mặc dù như thế, trong cung cũng từ đâu đến cuối không có truyền ra tin tức quý phi giáng vị, tựa hồ cuộc sống hiện tại của nàng so với trước đó cũng không khác. nhau là mấy. Nói đến đây thật sự là có một chút phức tạp.
Lão thái thái theo bản năng liền hướng Phượng Vũ Hoành nhìn thử, nhưng chỉ thấy một thân hình ung dung tự tại, mặt không có nửa điểm lo âu, cứ như chuyện này nàng không hề hay biết đến.
Thấy lão thái thái nhìn đến, Phượng Vũ Hoành cũng mở miệng, chủ động nói: “Tổ mẫu không cần lo lắng, A Hoành đến Bộ phủ một chuyến là được. Dù sao đi nữa, ngày ấy Bộ đại nhân chết A Hoành cũng là tận mắt nhìn thấy, không đi cúng viếng một chút, trong lòng cũng sẽ thấy khó chịu.”
Nghe nàng nói như thế, lão thái thái lập tức thở phào. nhẹ nhõm. Nàng còn thật sợ vị tôn nữ này cố chấp không chịu đi, đến lúc đó không biết lại có chuyện gì xảy ra đây.
“A Hoành thật là hiểu chuyện.” Nàng từ trong thâm tâm nói: “Nếu như hài tử trong phủ này đều có thể giống như ngươi thì tốt rồi.”
Phượng Vũ Hoành đã lấy đó làm lý do rồi, Tưởng Dung đang ngồi bên cạnh cũng không thể không đi, vì thế đứng dậy, hướng Lão thái thái nói: “Tưởng Dung cũng nghĩ như nhị tỷ tỷ.”
Lão thái thái gật đầu liên tục, “Vậy thì cũng cùng đi thôi, tổ mẫu tự mình mang theo các ngươi đến Bộ phủ.” Nói rồi nhìn về phía Trầm Ngư: “Ngươi cũng phải cùng đị”
Cách Thư Nhã viên, Diêu thị lôi kéo Phượng Vũ Hoành chỉ mới đi được vài bước, chờ tất cả mọi ngừoi đều đã tản hết lúc này mới nói: “Những người khác trong Bộ gia cũng không cần nói đến, con cũng có thể ít nhiều cũng biết một chút. Chỉ là con trai lớn duy nhất của vị Bộ thượng thư Bộ Bạch Kỳ kia, nhiều năm qua cũng cùng với nhà mẹ đẻ ta giao hảo khá tốt. Hôm nay hắn đã là Bộ lang trung ngũ phẩm, hắn...”
Phượng Vũ Hoành thấy Diêu thị nói có chút gấp gáp, dứt khoát tiếp lời: “Hắn có một đứa con trai tên là Bộ 'Thông, trước kia từng cầu cha hắn đến Phượng phủ cầu thân cùng ta.”
Diêu thị gật đầu: “Ngươi còn nhớ?”
Nàng dĩ nhiên không nhớ, cũng là nghe người khác nói, chẳng qua cũng không muốn giải thích thêm gì, chỉ tùy ý gật đầu: “Ý tứ của mẫu thân con đều hiểu, người yên tâm, A Hoành đã được đính hôn cho Cửu hoàng tử, tuyệt đối không c.ùng người khác nảy sinh tâm tình khác.”
Diêu thị khẽ thở ra một hơi, “Tóm lại con đến Bộ gia nói chuyện làm việc cũng phải cẩn thận chút, ta có cảm cảm giác tang sự này sợ là không đơn giản như vậy.”
Đến Bộ gia cúng viếng sẽ định lúc sáng sớm ngày hôm sau, Phượng Vũ Hoành từ sớm đã mặc một thân quần áo trắng đến Thư Nhã viên để đón lão thái thái, tự mình bồi lão thái thái đi đến cửa phủ.
Tưởng Dung cũng đã sớm đợi ở cửa, ba người mới vừa chạm mặt, chỉ thấy Tưởng Dung nhìn một phương hướng khác lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Mấy người vương mắt nhìn lại xem, chỉ thấy một cái bóng trắng từ đằng xa, mặt họa như quỷ đang liếc sang bên này...