Mọi người đều hoàng sa.
Mới vừa rồi cung chỉ còn tràn đầy tự tin, nắm chắc mọi thứ trong tay mà, sao bây giờ lại lộ ra vẻ mặt như vậy?
"Máu? Cung chù? Ngài có chuyện gì vậy? Máu trên mặt đất... có vấn đề gì sao?" Ngũ Tôn Trưong
thận trọng hỏi.
"Các vị không nhận ra kẻ này đã cố ý rài máu của đệ tử Thiên Cung ta sao?” Cung chủ Thiên Cung chậm
rãi nói.
"Cổ ý?"
Lời nói này khiến tất cả mọi người đều hoang
mang.
Còn có cách nói như cố ý rải máu sao?
Quả thực là kỳ lạ.
Hai bên chém giết nhau thì đương nhiên phải làm cho đối phương chảy máu rồi, ai đánh nhau mà không nhằm mục đích giết đối phương?
"Cung chù, tôi không hiểu rõ lắm." Trịnh Xuân Viễn trấm giọng nói.
"Mấy người không thấy sao? Tên mang mặt nạ kia luôn dùng kim châm đâm vào động mạch của đệ tử Thiên Cung ta. Phương pháp này thực sự không đủ để gây chết người ngay tức khắc, thậm chí một số người có ý chí kiên định vẫn có thể chịu đựng đau đớn và tiếp tục chống trả! Dùng cách này mà giết người thì không phải có vẻ quá ton thời gian rồi sao? Rõ ràng là anh ta có những cách khác tốt hơn để đưa những đệ tử này vào chỗ chết, nhưng anh ta lại không sử dụng nó! Như thế còn chưa đủ khả nghi sao?" Cung Chủ Thiên Cung trầm giọng nói.
Mọi người nghe vậy đều gật đầu.
"Đây quả là khà nghi."
"Hơn nữa, người này dùng khí bám vào kim châm cứu, dùng khí điều động kim châm đâm vào mạch máu của đệ tử. Việc này tiêu hao rất nhiều khí, phí sức như thể mà chẳng thu được kết quả tốt nhất định phải có mục đích. Ta nghĩ rằng người này nhất định có âm mưu gì rối." Cung chủ Mạc Tâm quát khẽ.
Cung chủ cho rằng, người này đang giở trò gi?" Có người cẩn thận dò hòi. Cung chủ Mạc Tâm nghĩ ngợi một lúc, lại nhin vết máu trên mặt đất, khàn giọng nói: “Tôi lo lắng người này muốn dùng Huyết La Châm Quyết!"
"Cái gì? Huyết La Châm Quyết?"
Mọi người giật mình hét to.
"Không thể! Tuyệt đối không thể! Cung chủ! Đây là thuật châm cứu trong truyền thuyết! Không ai có thể học được, người này làm sao có thể thi triển được thuật Huyết La Châm này? Nhất định ngài đã nhìn nhầm rồi!" Trịnh Xuân Viễn tinh táo lại, hét lên liên tục, khó mà chấp nhận nổi chuyện này.
“Nghe nói Huyết La Châm Quyết có được năng lực hủy diệt mọi thứ. Nó dùng kim châm làm dẫn để hấp thu máu của hàng nghìn người, có sức mạnh vô hạn, một khi sử dụng thì không một ai có thể chống lại... Nhưng mà Huyết La Châm Quyết quá khó học, từ trước đến nay tôi cũng chưa từng nghe có ai học được, có người nói thực ra phương pháp châm cứu này không tồn tại... Có lẽ từ đầu đến cuối đều chỉ là lời đổn đãi mà thôi..." Ngũ Tôn Trường nhìn chằm chằm Phan Lâm đang bị đám người vây quanh, lẩm bẩm nói.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt truyền đến.
"Huyết La Châm Quyết không phải là lời đồn đại, nó thật sự tổn tại, hơn nữa.. Tôi đã tận mất nhìn thấy Huyết La Châm Pháp."
Lời nói vừa ra, tất cả mọi người đều bị chấn động, ngẩng đầu nhìn lại, thì ra người nói chuyện chính là Nhi Tôn Trưong.
"Ô? Nhị Tôn Trường! Ông từng thấy ai dùng Huyết La Châm Pháp sao?" Trịnh Xuân Viễn cau mày vội vàng hỏi.
"Không phải tôi đã nhìn thấy người thật việc thật, mà là tôi đã nhìn thấy qua những bức tranh vẽ. Bảy năm trước, khi tôi đang thu thập các loại thảo dược ở vùng biển cực kỳ lạnh giá của Bắc Hải, tôi đã đi lạc vào một hang động của một người ân cư và nhìn thấy một vài bức vẽ trên tường về Huyết La Châm Pháp. Nhưng hang động đã từng có người đi qua, và những bức tranh đó cũng đã bị hỏng và không hoàn thiện do thời gian lâu dài. Tuy không hoàn chinh nhưng tôi vẫn nhận biết một chút."
"Vậy thì châm pháp mà người này sử dụng có phải là Huyết La Châm Pháp không?" Ngũ Tôn Trường lập
tức hỏi.
Nhị Tôn Trưởng nhìn một lát rồi lắc đầu: "Không giống! Nhưng là tương tự!"
Tương tự?". "Như Cung Chủ đã nói, Huyết La Châm Pháp dùng kim châm dẫn đường, hút máu của một nghìn người và có được sức mạnh của một nghìn người, Tuy nhiên, người này đã làm bị thương hơn một nghìn người. Hơn nữa... yếu tổ cần để thi triển Huyết La Châm Pháp chính là máu xương, người này lại không rút máu xương ra... Cho dù sử dụng Huyết La Châm Pháp cũng chắc chắn không thể thành công" Nhị Tôn trường nói.
"Vậy rốt cuộc người này đang làm gì vậy?" Mọi người nghi hoặc hỏi.
“Bất kể hắn ta đang làm gì, chắc chắn là có mục địch, chúng ta không thể trì hoãn thêm nữa!" Mạc Tâm hít sâu một hơi, đưa hai tay về phía sau, đi về phía Phan Lâm.
Mọi người đều hoàng sợ.
Mạc Tâm... định ra tay à?
Nhưng vào lúc này, trong thân thể của Phan Lâm ở bên kia đột nhiên bùng nổ một khối huyết khí lớn. Những huyết khí này hóa thành sóng xung kích, tập kích về bốn phía.
Những đệ tử xung quanh bị đánh tới, một đám đều bất ngờ không kịp phòng bị, bị huyết khí này đánh bay, toàn bộ té ngã trên đất, đầu rơi máu chày.
"Hà?" Mạc Tâm giật mình, lại thấy Phan Lâm đột nhiên cầm kim châm đâm vào cơ thể của anh.
Vào thời điểm kim châm đi vào cơ thể.
"Phù!"
Một luồng khí công đi thẳng vào thất khiếu của anh, rồi tràn vào đinh đầu, khiến mái tóc dài của anh tung bay, cực kỳ quái dị.
"Lộc cộc lộc cộc lộc cộc..."
Máu trên mặt đất cũng đột nhiên sôi trào, sau đó những máu tươi này đứng lên như rồng hút nước, và lao thẳng về phía người có cấm kim châm trên thân...
"Đây là... châm dẫn máu? Lẽ nào... người này thực sự đang sử dụng Huyết La Châm Quyết sao?" Có điện chủ thể lượng mà hét lên.
"Châm dẫn máu?"
Trời ạ! Huyết La Châm Quyết? Thật sự là Huyết La Châm Quyết sao?"
"Xong rồi!"
"Giờ nên làm gì đây?"
Người trong Trường Sinh Thiên Cung đều hoảng
Ai có thể ngờ rằng người này thực sự biết kỹ thuật
sd. châm cứu trong truyền thuyết?
Nhưng mà, Nhị Tôn Trường nhìn chằm chằm một hồi, trắm giọng quát: “Không phải! Người này không phải dùng Huyết La Châm Quyết!"
“Nhị Tôn Trường, ông đang nói cái gì vậy?" Ngü Tôn Trường sửng sốt.
Nhưng không đợi Nhị Tôn Trường giải thích, cung chủ Mạc Tâm ở bên này trắng bệch cà mặt, lẩm bẩm nói: "Anh ta thật sự không phải dùng Huyết La Châm Quyết... Anh ta... Anh ta... Anh ta dùng... Nó còn đáng sợ hơn Huyết La Châm Quyết... thâm thủy hơn... Thiên Ma Châm Quyết..."
Lời này vừa nói ra, mọi người đã bị sốc.
"Thiên Ma Châm Quyết?"