Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Nhìn bộ dạng của con rể bà ta, không giống lắm, trông cũng tuấn tú lịch sự, nhưng mà bộ đồ cậu ta mặc… hình như là một bộ đồ may đo Armani phiên bản giới hạn.
Nghe nói bộ đồ này có giá hàng cả chục tỷ!”
“Có thể là tin đồn sai!”
Khách khứa rỉ tai nhau, bạn học cũ cũng bối rối.
Lệnh Hồ Đông và Chu Hoa Hà cũng hơi sửng sốt, họ nhìn Phan Lâm từ trêи xuống dưới, Lệnh Hồ Đông cau mày và nói: “Tôi đã nghe nói về anh, là tên ở rể vô dụng của nhà họ Lý, chuyên môn bám váy vợ.
Sao, bây giờ làm ăn được, chó đội lốt người, chạy đến trước mặt ông đây ra vẻ à?”
“Ăn bám cái gì? Con rể của tôi bây giờ có thành tích rồi! Hiện tại nó là phó giám đốc tập đoàn Duyệt Nhan! Cậu có tư cách gì? Cậu dám nói chuyện với con rể của tôi bằng giọng điệu như vậy à?”
Hứa Ngọc Thanh lập tức chỉ vào mặt Lệnh Hồ Đông mà mắng.
“Tập đoàn Duyệt Nhan?”
Lệnh Hồ Đông liền sửng sốt.
“Hồ Đông, con có nghe nói đến tập đoàn này không?”
Chu Hoa Hà thấy lạ hỏi.
“Mẹ, con cũng đến Giang Thành được một thời gian, nhưng con chưa từng nghe đến tập đoàn Duyệt Nhan.”
Lệnh Hồ Đông lắc đầu.
“Chẳng lẽ cậu định lấy một công ty túi da đến hù dọa người à?”
Chu Hoa Hà cười khẽ.
“Công ty túi da cái gì? Nó vốn là một công ty lớn! Các người chưa từng nghe quả thì chỉ có thể nói là các người kém hiểu biết!”
Hứa Ngọc Thanh có hơi chột dạ nói.
Trêи thực tế, Tập đoàn Duyệt Nhan của Lý Ái Vân đúng là bị nghi ngờ là một công ty sản xuất túi da… dù sao thì nó cũng chỉ mới bắt đầu.
“Nhưng mà… các người lái series 5, đây là sao? Nếu anh thật sự là tổng giám đốc của một công ty lớn, sao không lái Maserati?”
Lệnh Hồ Đông nhún vai khinh thường nói.
“Cái này…”
Hứa Ngọc Thanh liên cứng họng.
“Đúng vậy, có tiên sao không lái xe xịn đi? Đừng có giả bộ ở đây!”
Chu Hoa Hà cũng hừ lạnh nói.
Hứa Ngọc Thanh không biết phải trả lời như thế nào. —————————-