Thần Y Phù Sư - Tà Quân Sủng Tận Trời


Phương Duyệt Dung hận không thể cầm đao chém người trước mắt, nếu như thân thể cử động được!
“Phụ thân ta sẽ đến ngay lập tức, thức thời thì ngươi bây giờ hãy thả ta, đợi lát nữa ta cầu tình phụ thân, có lẽ còn có thể miễn chết cho ngươi!”
"Ôi, vì sao Phương gia chủ lại đến giết ta? Không phải nên cho ta một ngàn kim linh tệ chuộc lại thẻ bài sao? Chẳng lẽ là bởi vì Thế tử gia đã nói qua, có thể cướp đoạt thẻ bài của người khác?”
Khúc Khuynh Mặc khẽ chuyển ánh mắt, đem mắt dừng lại trên người Phương Duyệt Dung, mơ hồ hiện lên ý cười, "Nhưng mà nói như vậy, thì ta! cũng có thể giết ngươi đúng không?”
"Ngươi dám!” Phương Duyệt Dung kinh hãi.


Hiện tại trong viện chỉ có người của y quán, mà người của Phương gia bọn họ đều ngã xuống đất, nàng lại không cử động được, nếu Khúc Khuynh Mặc thật sự muốn giết nàng, nàng không có bất kỳ lực chống cự nào!
"Ngươi, ngươi đừng có làm loạn, ta chính là Phương gia đại tiểu thư, nếu ngươi động đến ta, ca ca ta, phụ thân ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Đặc biệt là ca ca ta, hắn chính là thiên tài tuyệt thế, là người mà ngay cả thành chủ cũng phải lễ nhường ba phần !”

“Thiên tài tuyệt thế? Tuyệt thế đến mức nào?" Khúc Khuynh Mặc tò mò.

Phương Duyệt Dung đang muốn mở miệng nói, ca ca nàng ta mười lăm tuổi đã tu luyện tới Ngưng Khí thất kỳ, nhưng lời còn chưa nói ra, lại nhớ tới người trước mắt này cũng chỉ mới mười lăm tuổi, so với ca ca nàng còn cao hơn một tiểu kỳ.

"Phương đại tiểu thư cũng không nói nên lời Phương công tử tuyệt thế đến mức nào sao? Xem ra là người rất lợi hại! ” Nàng khẽ cười, giọng nói nghe có vài phần châm chọc.

Phương Duyệt Dung vô cùng căm hận, nhưng tạm thời không nói được lời nào.

Khúc Khuynh Mặc đến đây chỉ được mấy năm, đối với Phương gia công tử này thật sự không hiểu biết nhiều.

Chỉ biết đối phương sớm đã ra ngoài lịch luyện, mười lăm tuổi tu luyện đến Ngưng Khí thất kỳ, là thiên tài xuất sắc nhất từ trước đến nay của Lâm Thành.

"Thanh Mạt, ngươi…a, ngươi muốn làm gì!” Phương Duyệt Dung nói, thấy Khúc Khuynh Mặc đột nhiên giơ tay lên, còn tưởng rằng nàng muốn động thủ với mình, lại thấy đối phương chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên vai nàng.

"Đại tiểu thư đừng khẩn trương, ta chỉ muốn cùng Phương gia chủ nói chuyện đàng hoàng mà thôi.


” Khúc Khuynh Mặc quay đầu lại cười.

Chỉ chốc lát sau, lối vào sân thật sự vang lên tiếng bước chân, một người mặc trường bào tối màu đi trước, khuôn mặt chữ điền tức giận đến mức biến đen, đó chính là Phương gia gia chủ!
Khi Phương gia chủ tiến vào đã nhìn đám hạ nhân Phương gia ngã xuống đất trong sân viện, mà nữ nhi bảo bối của mình đứng bên cạnh Khúc Khuynh Mặc không nhúc nhích.

Sắc mặt ông ta tức khắc trầm xuống, "Buông nhi nữ của ta ra!”

Khúc Khuynh Mặc vô cùng nghe lời, lập tức lấy tay ra khỏi vai Phương Duyệt Dung.

Phương Duyệt Dung nghe được thanh âm của phụ thân, trong lòng mừng rỡ, vội vàng cao giọng cầu cứu: "Phụ thân cứu con, tiện tỳ chết tiệt này không biết sử dụng yêu pháp gì, khiến toàn thân con đều không thể nhúc nhích! "
Phương gia chủ không đợi nàng ta nói xong, thân thể đã vụt tới.


Tu vi đối phương là Hoá Linh Kỳ, Khúc Khuynh Mặc không muốn cùng ông ta đối mặt đôi co, đẩy Phương Duyệt Dung ra, tự giác lui về phía cửa phòng khách.

Phương gia chủ vỗ một chưởng vào bả vai con gái, linh lực Hoá Linh Kỳ rót vào hoá giải từng huyệt vị bị Khúc Khuynh Mặc điểm trong cơ thể nàng ta.

“Cha, giết nàng ta đi!” Phương Duyệt Dung có thể động, lập tức nhấc ngón tay hướng về phía Khúc Khuynh Mặc, trên mặt hiện lên điên cuồng cùng oán độc.

Khúc Khuynh Mặc biểu hiện bản thân vô cùng ủy khuất, vội vàng lên tiếng: "Phương đại tiểu thư, ngày đó chính là ngươi nói, chỉ cần ta cùng ngươi đường đường chính chính đánh một trận, ngươi thua liền cho ta một ngàn kim linh tệ! Tại sao bây giờ không chỉ lật lọng, mà còn muốn giết ta!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận