Thần Y Phù Sư - Tà Quân Sủng Tận Trời


Bạo phá phù dùng để công kích bây giờ chỉ có một tấm này, nếu Phương gia chủ không sợ chết mà tấn công tới, một khi tránh được bộc phá phù đầu tiên, sau đó sẽ rất khó xử lí.

Dù sao, nàng và đối phương còn chênh lệch một đại cảnh giới, lúc trước ở trong đàm động, đối phó với Linh Xà nhị kỳ tương đương với tu vi Hoá Linh Kỳ, thế nhưng tiêu hao bốn tấm bạo phá phù của nàng!
"Thanh Mạt, những người của Phương gia đều đi hết rồi sao?” một y đồng mặc thanh y của y quán cầm một đống dược liệu tiến vào, trên mặt vẫn nơm nớp lo sợ.

"Ừm.

” Khúc Khuynh Mặc nhìn thấy dược liệu trong tay hắn, theo bản năng nhìn về phía phòng khách phía sau, Lâu Quân Độ bên trong còn đang chờ nàng nấu thuốc đưa tới.

"Giúp ta đi hái những loại thuốc này, sau đó nấu tốt rồi đưa tới đây.

” Nàng dứt khoát nhét đơn thuốc vào tay y đồng, còn chính mình thì xoay người vào phòng.

"A, nhưng mà ta! ” Y đồng sững sờ nhìn cánh cửa đóng lại, đứng nhìn một hồi lâu, rồi mới thở dài cầm phương thuốc đi tới dược phòng.

Khúc Khuynh Mặc thu hai hộp kim linh tệ đặt ở trước cửa vào trong vòng tay trữ vật, rồi mới đi đến phòng bên cạnh tìm Lâu Quân Độ.


Trong phòng khách bày trí đơn sơ, chỉ có một bàn một ghế cùng với một cái giường mà thôi.

Lúc Khúc Khuynh Mặc đi vào, Lâu Quân Độ đang nằm bên giường, mắt nhắm lại, không biết là đã ngủ, hay là chỉ nhắm mắt dưỡng thần.


“Khụ!” Nàng ho một tiếng.

Người nằm trên giường mở mắt ra, ánh mắt lãnh đạm lộ ra vài phần ghét bỏ.

Khúc Khuynh Mặc bỏ qua sự ghét bỏ trong mắt hắn, nghiêng người qua thay đổi chế độ chân chó, đem hai thùng kim linh tệ từ trong vòng tay trữ vật chuyển ra, "Lâu công tử, giúp một việc nhỏ! "
Nàng tự mình chỉ chỉ hai hộp kim linh tệ: "Giúp ta xem, hai hộp này có bị người khác động tay động chân hay không.


Lâu Quân Độ liếc mắt một cái, không nói gì, cũng không biết là đáp ứng hay không đáp ứng.

Khúc Khuynh Mặc đợi một lúc, đối phương vẫn không có trả lời, tươi cười trên mặt nàng càng thêm vài phần lấy lòng, đang chuẩn bị tiếp tục nói, người đang nằm trên giường đột nhiên nhấc ngón tay lên.

"Đinh!” Một trong những hộp đựng kim linh tệ đột nhiên mở ra, một quả cầu vàng, tương tự như kim tệ hình tròn bị lấy ra.


Khúc Khuynh Mặc sững sờ, nhìn kỹ mới thấy rõ thứ hình tròn này lại là một loại trùng màu vàng!
"Thứ này có ích lợi gì?” Khúc Khuynh Mặc chưa từng thấy qua loại trùng này, nhưng nếu Phương gia chủ đã muốn đem thứ đồ này đặt ở trong kim linh tệ, vậy đây tuyệt đối không phải côn trùng bình thường.

Lâu Quân Độ liếc nàng một cái, giống như đang nhìn một đứa ngốc: "Thứ này chỉ theo người khác.


Khúc Khuynh Mặc: "! "
Được rồi, nàng bị khinh bỉ cũng không chỉ là lần này, quay lại cho thuốc của hắn đắng thêm chút là tốt rồi, thuốc đắng dã tật!
Trong đầu Khúc Khuynh Mặc hiện lên những ý nghĩ này, cảm thấy phương pháp này rất tốt nên yên lặng ghi nhớ, sau đó hăng hái tiếp tục nói: "Thứ này chỉ theo người, là khi nhìn thấy người đến gần nó liền đi theo, hay cần có cái gì làm vật dẫn mới có thể đi theo?”
"Trong vàng có thả bột bài tiết của nó.

"
Khúc Khuynh Mặc đã hiểu ra trong nháy mắt, con ngươi lại sáng lên, "Nói cách khác, thứ nó theo thật ra là phân của nó?” Dường như nàng vừa nghĩ ra ý tưởng tuyệt vời!
Lâu Quân Độ vẫn luôn duy trì thái độ lãnh đạm, hắn nhắm mắt tiếp tục dưỡng thần.

Khúc Khuynh Mặc cũng không quấy rầy, lặng lẽ chuyển hai thùng kim linh tệ đến phòng mình, sau đó cầm một miếng vải sạch sẽ lau tất cả kim linh tệ bên trong một lần, không lâu sau, trên tấm vải có không ít bột màu trắng.

Nàng cẩn thận thu thập, chuẩn bị để tối nay làm việc!
Vừa đúng lúc y đồng nấu thuốc xong đưa đến phòng nàng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận