Giang Châu, tập đoàn Y Nhân.
Mục Y Nhân ngủ vẻn vẹn có ba tiếng đồng hồ, chuông báo thức vừa vang lên nàng lập tức đứng dậy vội vàng đi rửa mặt, đeo lên những món đồ trang sức trang nhã.
Trên mặt nàng toát lên tự tin của một người phụ nữ thành thục.
Bổng nhiên, một tràng tiếng gõ cửa vang lên.
“Cửa không khóa, vào đi.”
Một nữ thư ký đi vào, hướng về Mục Y Nhân hơi hơi khom người.
“Tổng giám đốc, hội đồng quản trị mời người qua đó một chuyến.”
Mục Y Nhân hít thở sâu một hơi.
“Tôi biết rồi.”
Nói xong, nàng mang giầy cao gót nhanh chóng đi tới phòng họp hội đồng quản trị.
Trong phòng họp, có mười nam nữ tuổi tác trang phục khác nhau đang ngồi trong đó.
Mục Y Nhân trực tiếp đi vào vị trí Tổng giám đốc.
“Chư vị cổ đông, sáng sớm tìm tôi không biết có chuyện gì?”
Mọi người nhìn nhau một chút, trong ánh mắt lộ ra một loại giảo hoạt như lão hồ ly.
Một nam tử trung niên tuổi lớn nhất ngồi gần với Mục Y Nhân, đẩy cặp kính gọng vàng của mình, cười nhạt nói:
“Tổng giám đốc Mục, cô hẳn phải biết từ khi cô bắt đầu tiếp nhận tập đoàn Y Nhân đến nay, những cuộc làm ăn của tập đoàn Y Nhân chúng tôi đều càng ngày càng lụn bại. Kinh phí buôn bán của tập đoàn từng năm từng năm đều hạ xuống.”
Mục Y Nhân cắn răng, hỏi:
“Vương Đổng nói lời này là có ý gì?”
“Ha ha ha… Có ý gì ư, trong lòng của tổng giám đốc Mục chắc hẵn phải rõ ràng rồi chứ. Tất cả mọi người là đến để kiếm tiền, không phải đến để bồi thường tiền. Cho nên hội đồng quản trị chúng tôi tự mình thương lượng một chút, chúng tôi cảm thấy tổng giám đốc Mục còn trẻ tuổi, vẫn nên phải đến hạ tầng của tập đoàn rèn luyện thêm. Còn vị trí tổng giám đốc thì do chư vị cổ đông nhất trí đề cử tôi làm đại diện, tôi cũng không có cách nào khác.”
Sắc mặt của Mục Y Nhân có chút khó coi.
“Tập đoàn Y Nhân là cha tôi một tay sáng lập nên, Mục gia chúng tôi chiếm hữu 45% cổ phần, ông có tư cách gì làm Tổng giám đốc?”
“Tổng giám đốc Mục đừng quá đề cao bản thân mình! Lão tổng giám đốc chính xác rất lợi hại, nhưng cũng tiếc… Ông ấy đã chết, mà cô lại không lợi hại giống như cha của cô!”
“Các người muốn đoạt gia nghiệp của Mục gia chúng tôi ư?”
“Cô đừng nói lời khó nghe như vậy. Chúng tôi cũng là vì tốt cho cô mà thôi. Chắc cô cũng không muốn để cho tâm huyết cả đời của cha cô hủy ở trong tay của cô? Như vậy đi, chúng tôi cũng không ép cô, lần này hợp tác với tập đoàn Omega, nếu có thể thành công, chúng tôi không nói gì nữa! Nhưng nếu là thành công… Thì thỉnh cầu tổng giám đốc Mục, thối vị nhượng chức!”
Mục Y Nhân hít thở sâu một hơi, cố nén sự phẫn nộ và uất ức ở trong nội tâm của mình, đứng dậy rời đi.
Mọi người thấy bóng lưng nàng rời đi, nhịn không được phát ra một trận cười nhạo.
“Tiểu nha đầu này, sẽ không phải thật sự cho rằng nó có thể hợp tác với tập đoàn Omega đó chứ?”
“Nó tự đề cao bản thân thôi, nực cười, Quy mô của tập đoan Y Nhân chúng ta, căn bản không có tư cách hợp tác với tập đoàn Omega, người ta là nhãn hiệu quốc tế, tập đoàn Y Nhân là cái thá gì?”