Thần Y Phục Thù - Thiếu Chủ Quỷ Cốc

Cô bạn gái nhỏ của hắn, càng là vẻ mặt đắc ý phụ họa nói:

“Đúng đúng đúng, nếu như mẹ hắn gả cho Hoa thiếu gia ở Yến Kinh, nói không chừng hiện tại hắn cũng là Đại thiếu gia của Hoa gia Yến Kinh! Lại nói tiếp, bây giờ chúng ta đều phải quỳ xuống đón tiếp hắn ghé thăm nha! Đáng tiếc a! Mẹ ngươi thật sự là không có mắt nhìn, thế mà lại đi tìm một tên phế vật như cha của ngươi, kết quả thì sao đây? Nàng không những bỏ mạng, còn khiến cha của ngươi cũng bị giết!”

Lăng Việt ánh mắt híp lại.

“Không được nói xấu cha mẹ ta.”

Cái miệng nhỏ nhắn của cô gái vểnh lên, lắc lắc cái mông, vẻ mặt đắc ý nói:

“Ta thích thì ta nói đây này, phế vật phế vật, ngươi có thể làm gì ta?”

“Ta… Sẽ giết ngươi!”

Lăng Việt trực tiếp từ trên mặt bàn bên cạnh, lấy ra một cái ống hút, trong nháy mắt bấm một cái, ống hút hóa thành một đạo ánh sáng, bắn ra, lập tức đâm vào ngực của nàng.

Máu tươi theo ống hút trực tiếp chảy xuống, cô gái đến cơ hội cầu xin tha đều không có, liền trực tiếp ngã xuống đất.


Tình cảnh này, làm cho mọi người ở đây, mặt không khỏi biến sắc.

Một cái ống hút, thế mà liền có thể giết người!

Trần Bá Thiên sắc mặt băng lãnh đáng sợ!

“Lăng Việt, tên đáng chết này, cũng dám tại ngày mừng thọ của lão phu, giết người của Trần gia! Ta hôm nay, nhất định phải đem ngươi rút gân lột da, nghiền xương thành tro.!”

Lăng Việt hai tay đặt sau lưng, đứng ngạo nghễ tại chỗ, sắc mặt chưa từng có thay đổi chút nào, đạm mạc như lúc ban đầu, cứ như vậy nhìn thấy Trần Bá Thiên, một mặt phách lối.

Mấy hơi sau đó, hắn nhàn nhạt mở miệng.

“Nhiều lời vô ích, giết đi!”

Lăng Việt vừa dứt lời, Minh Thừa cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng.


Sau một khắc, dưới chân hắn nhẹ nhàng giẫm một cái, thân thể cao lớn của hắn, vậy mà giống như mũi tên, hóa thành một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt đi tới trước mặt Trần thiếu.

“Cái gì?”

Trần thiếu và mọi người đang đứng một chỗ cười nhạo Lăng Việt, đột nhiên bị một cỗ áp lực to lớn bao phủ, chưa kịp phản ứng lại liền bị Minh Thừa một quyền đấm tới.

Cú đấm này giống như xuyên qua một trang giấy, phút chốc xuyên thủng lồng ngực của Trần thiếu.

“A a a a — —! Giết người!”

Bên trong tiếng thét chói tai của mấy người nữ nhân, Trần thiếu hai mắt dần dần trợn trắng, ánh mắt tối đen hoàn toàn mất đi ý thức!

Sau đó, toàn bộ người trong đại sảnh cũng bắt đầu hoảng loạn.

“Giết người! Hắn vậy mà dám giết người, hơn nữa còn giết người của Trần gia!”

“Ông trời của ta ơi, điên rồi, đây thật là điên rồi!”

“Không nghi ngờ gì nữa hắn chắc chắn phải chết!”

Trần Bá Thiên sau khi kinh sợ một phen sắc mặt dần dần trở nên âm trầm đáng sợ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận