Đám Võ Sư không hiểu! Lúc này một đám võ giả đã ép thẳng tới hướng Lăng Việt.
Đám người Trương Đạo Sơ thì đứng sau lưng Lăng Việt, thấy nguy nhưng bất động.
Bọn họ mặc dù là người bình thường, thế nhưng mà chỉ cần có Lăng Việt ở đây thì tâm tình của bọn họ không có một chút hoảng loạn nào!
Tú Nhi muốn ra tay thì bị Lăng Việt nhàn nhạt quát nhẹ một tiếng.
“Lui ra”
Tú Nhi chợt lui ra, mặc cho những tên võ giả kia lao thẳng đến trước mặt Lăng Việt.
Mấy người đồng thời xuất thủ gặp Lăng Việt bất
động, khóe miệng không khỏi giương nhẹ.
“Không ngờ muốn bắt tên tiểu tử này lại dễ dàng như vậy!”
Một đám võ giả đi đến trước mặt Lăng Việt cười không ngậm được mồm.
Việc bắt giữ Lăng Việt là công lớn.
Từ lão gia tử còn không thưởng mấy chục triệu cho bọn hắn phân chia hay sao?
Dưới cái nhìn của bọn họ lúc này Lăng Việt Nam như một miếng bánh thơm ngon, một.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
2.
Đang Ngồi Tàu Điện Ngầm Thì Kết Nối Nhầm Bluetooth
3.
Trúc Mã Tốt Nhất
4.
Cậu Ơi! Mình Thích Nhau Nha
=====================================
cục vàng thỏi toát ra ánh sáng lấp lánh!
Nhưng lúc này, Lăng Việt hơi mở miệng.
“CútI”
Nhàn nhạt một chữ, lại ẩn chứa sát ý vô cùng vô tận!
Sau đó, một đám võ giả kia toàn bộ vỡ tung, nổ thành từng đống thịt bầy nhầy!
Một chữ nói ra hơn mười vị võ giả đều bị giết.
Toàn trường yên tĩnh đến đáng sợ, tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn!
Đây có hơn mười tên võ giả thậm chí trong đó còn có mất tên võ giả bát cửu trọng và cao thủ võ giả đỉnh phong!
Cho dù là một tên cao thủ Võ sư cũng không có khả năng tuỳ tiện làm được như vậy!
Lăng Việt thật sự quá khủng bố?
Mấy vị cao thủ Võ Sư cũng bị một chiêu này của Lăng Việt dọa cho sợ bể mật.
Minh Thừa thừa cơ ra chiêu, liên tiếp đánh rụng mấy tên Võ Sư, tên thì chết tên thì bị thương!
Minh thừa vỗ tay, cười hắc hắc, nói:
“Thiếu chủ, mấy tên này chơi không vui tý nào”
Sau đó, Minh Thừa quay đầu hướng về Từ Long quát:
“Này! Lão già nát rượu họ Từ kia, ông còn có chiêu gì hay không? Nếu như không còn thì quỳ xuống cho tôi, dập đầu tạ tội với Thiếu chủ nhà tôi! Nếu như Thiếu chủ nhà tôi tâm tình không tệ, nói không chừng có thể cho Từ gia một con đường sống!”.