Thần Y Phục Thù!


Vừa mới từ trên phi cơ bước xuống, trở lại khách sạn vẫn còn chưa kịp tiến vào cửa lớn, Trương Văn Hách cũng không biết từ chỗ nào chui ra, hắn xoa xoa tay, khuôn mặt biểu lộ rõ ràng nịnh nọt hỏi:
“Thiếu chủ, ngài trở về rồi sao?”
Lăng Việt khẽ nhíu mày, Minh Thừa lại trực tiếp quát:
“Sao ta cảm thấy ngươi giống như một tên theo đuôi vậy nhỉ?”
Trương Văn Hách bĩu môi.

“Sư huynh, đệ thật sự muốn làm thuộc hạ của Thiếu chủ mà.”
Nói xong, cậu ta liền nhìn về phía Lăng Việt nói:
“Thiếu chủ, ngài cho ta một cái cơ hội đi.”
Lăng Việt suy tư một lát, thản nhiên nói:
“Cậu có thể cần nghĩ kĩ.

Không ở dưới tay tôi, tương lai của cậu còn có cơ hội trở thành đệ nhất bá chủ.


Nhưng một khi ở dưới tay tôi, cho dù cậu có bay cao cỡ nào thì cũng chỉ là chó của tôi!”
Trương Văn Hách đứng thẳng người, không có chút nào do dự, một bộ dạng kiên định.

“Đời này, nguyện vì Thiếu chủ vượt mọi chông gai! Xông pha khói lửa, đến chết cũng không hối hận!”
Lăng Việt gật gật đầu.

“Nếu như thế, từ nay về sau cậu tu luyện cùng Minh Thừa đi.”
Trương Văn Hách vui mừng, nhưng cậu ta còn chưa kịp cao hứng liền bị Minh Thừa tạt một chậu nước lạnh.

“Dừng lại, Thiếu chủ.

Ngài để cho thuộc hạ đánh người, cho dù chết thuộc hạ cũng không sợ, nhưng ngài để cho thuộc hạ dạy người, vậy còn không bằng trực tiếp giết thuộc hạ cho rồi, chuyện trên đời mà thuộc hạ ghét nhất chính là dạy đồ đệ.”
“Vậy thì ngươi phải học dần đi, sau này sẽ cảm thấy thích thú đó.”

Dứt lời, Lăng Việt liền quay người đi vào bên trong phòng, để lại cho Minh Thừa một khuôn mặt u ám và một khuôn mặt hớn hỡ của Trương Văn Hách, hắn cười ngây ngô bước đến bên cạnh Minh Thừa.

“Minh gia, về sau mời chiếu cố nhiều á!”
“Chiếu cố cái con mẹ ngươi!”

Sau khi Lăng Việt trở lại khách sạn, liền tiến vào trạng thái tu luyện.

Ở tương lai kẻ thù mà hắn phải đối mặt, một tên so với một tên càng mạnh hơn, một lần so với một lần nhiều hơn, thực lực càng cao, phần thắng của Lăng Việt cũng càng lớn!
Lần tu luyện này của Lăng Việt, mất rất nhiều thời gian.

Từ trong trạng thái minh tưởng tỉnh lại, bầu trời đã hiện đầy những ngôi sao sáng!
Tú Nhi đã chuẩn bị bửa tối cho Lăng Việt, nhìn thấy Lăng Việt cô dịu dàng cười một tiếng, hỏi nhỏ:
“Thiếu chủ, ngài tu luyện xong rồi?”
Lăng Việt gật gật đầu.

“Tại sao chỉ có một mình cô những người khác đâu?”
“Bẩm Thiếu chủ, Minh gia bị Trương Văn Hách mang đi, hình như là Trương Văn Hách mời Minh gia đi chơi rồi.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận