Thần Ý Sát Thủ


Ngô Vinh mở chiếc hộp ra, rồi chỉ thẳng vào mặt Trần Hạo Hiên, quát lên: "Mau nhìn rõ ràng cho ông đây ngay, xem hôm nay ai sẽ là người tới đây."
Sau đó, anh ta lại quát về phía truyền thông và người xem ở mười tám con phố ở phía Đông: "Ngô Vinh tôi sẽ khiến cho tất cả các người đều phải hối hận."
Thiệp mời của Trần Thái Cực vừa được lấy ra cả thành phố Ninh Hạ đều loạn như ong vỡ tổ.
Thậm chí có người vừa mới đến lễ cưới của Phương Hy Văn, đã lập tức vội vàng lấy điện thoại ra tra tin tức lớn này của thành phố Ninh Hạ.
Thái Cực Hoàng Bào, Trần Thái Cực sẽ đích thân đến tham dự hôn lễ nhà họ Ngô.
Tin tức này, so với bất kỳ lời mời nào, đều có sức nặng hơn cả.
Nhưng tin này cũng chỉ dừng lại tại một số người muốn xem náo nhiệt thôi.
Tất cả những người có tên trên danh sách khách mời của nhà họ Ngô đều đã được Trần Hạo Hiên thông báo trước, bây giờ đều vô cùng tỉnh táo.
Bọn họ biết Thái Cực Hoàng Bào chính là Trần Hạo Hiên, là chồng của Phương Hy Văn.
Hôm nay, tất cả những gì nhà họ Ngô có, một chút cũng không xứng với Trần Hạo Hiên.
Nhà họ Ngô còn chưa bắt đầu, thì đã sớm thua rồi.
Chỉ riêng có nhà họ Phương đang tiến về phía núi Rác thì vô cùng mừng rỡ.
"Bà nội, bà xem kìa."
"Thái Cực Hoàng Bào kìa."

"Thái Cực Hoàng Bào sẽ đích thân đến dự lễ cưới nhà họ Ngô."
Phương Bảo Quyên lấy điện thoại ra, nói với bà cụ.
Bà cụ Phương nhìn thấy dòng tin tức này, lập tức càng thêm kích động.
Quả nhiên, Thái Cực Hoàng Bào vẫn chưa rời khỏi thành phố Ninh Hạ.
"Thì ra là muốn tham gia hôn lễ của nhà họ Ngô."
"Chỉ là mười tám con phố ở phía Đông thôi mà.

Trước mặt Thái Cực Hoàng Bào thì có thể tính là gì chứ."
Phương Bảo Quyên cũng vội vàng nói: "Bà nội, con đã nhìn ra dụng ý khi nhà họ Ngô mời Thái Cực Hoàng Bào tới rồi."
"Bọn họ muốn làm cái gì?"
"Bà nội, bà nghĩ mà xem, Trần Hạo Hiên có thể mua được mười tám con phố ở phía Đông là dựa vào cái gì? Nhất định là dựa vào danh tiếng mà anh ta có được ở Bắc Giới.

Con nghe nói Thái Cực Hoàng Bào từ trước đến nay là người rất công minh.

Chỉ sợ là hôm nay Thái Cực Hoàng Bào sẽ tự mình xử phạt Trần Hạo Hiên.

Chuyện vui hôm nay của anh ta, không chừng còn phải lo liệu cả đám tang nữa đấy."
Nói xong, Phương Bảo Quyên lôi kéo bà cụ: "Bà nội, con đưa bà cùng đi xem."
Bà cụ hé miệng cười, nói: "Cũng được."
Không chỉ nhà họ Phương biết, ngay cả Phương Hy Văn cũng biết chuyện này.
Cô dừng lại ở lưng chừng núi, quay đầu nhìn lại dưới chân núi.
"Cô Phương, cô không cần phải lo lắng."
"Nhà họ Ngô, cùng lắm cũng chỉ là hạng tôm tép mà thôi." Người của Thiên Đao đứng bên cạnh Phương Hy Văn nhẹ giọng nói.
Phương Hy Văn hít một hơi thật sâu, vẫn có chút không yên tâm: "Thật sao?"
"Đương nhiên là thật rồi."
Phương Hy Văn nghe vậy mới không lo lắng nữa, tiếp tục đi về phía núi Rác.
Còn lúc này ở dưới chân núi.

Sau khi Ngô Vinh đưa ra thiệp mời xong, mọi người ở dưới chân núi quả thực đã sôi sục.
Hạ Cơ Uyển cũng dựa sát vào người Ngô Vinh, cười nói: "Chồng à, anh nói xem, lát nữa Thái Cực Hoàng Bào đến rồi, nhìn thấy một nhân vật nhỏ bé trở về từ Bắc Giới mà dám mua cả mười tám con phố ở phía Đông, anh ta sẽ tức giận đến mức nào chứ?"
"Có khi nào anh ta sẽ trực tiếp đánh chết tên phế vật này không?"
"Có một vài người không có bản lĩnh gì lại cứ thích làm ra vẻ."
Ngô Vinh cười ha ha.
"Đánh chết? Nhưng anh nghe nói, luật pháp ở Bắc Giới nghiêm khắc hơn bất kỳ nơi nào.

Đánh chết anh ta, vậy đã đủ để tính toán rõ ràng chưa?"
Những người nhà họ Ngô đi theo nghe vậy cũng cười ồ lên.
Chỉ có Trần Hạo Hiên là đứng im một chỗ không động đậy.
Anh lấy điện thoại ra rồi nói với Ngô Vinh: "Vừa hay, tôi cũng có một thứ muốn tặng anh.
Ngô Vinh nhíu mày, nói: "Anh?"
Trần Hạo Hiên không giải thích.
Bên trong điện thoại di động của anh, có một đoạn ghi âm.
Đoạn ghi âm đó là những lời cuối cùng mà Ngô Lan Hương lưu lại khi còn sống.
Ngô Lan Hương bắt cóc con gái của mình, còn muốn hại chết Phương Hy Văn.
Tội của cô ta đáng chết.
Trần Hạo Hiên mở đoạn ghi âm ra, bên trong lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết.

"Ngô Vinh.

Trốn đi."
"Báo người của nhà họ Ngô, mau trốn đi."
"Đừng bao giờ trêu chọc vào Trần Hạo Hiên."
"Ngô Vinh, chị chết rồi cũng không quan trọng, không cần báo thù cho chị.

Trần Hạo Hiên, người nhà họ Ngô không chọc nổi được đâu, anh ta là…"
Lời vừa muốn nói ra, âm thanh đã lập tức im bặt.
Ngô Vinh nghe được đoạn ghi âm, cả khuôn mặt đều như bùng nổ.
Anh ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, ngày kết hôn của mình Ngô Lan Hương, vậy mà đã chết rồi.
Chẳng trách mấy ngày nay, anh ta vẫn luôn không thấy Ngô Lan Hương đâu cả.
Mỗi lần anh ta muốn gặp Ngô Lan Hương, người nhà họ Ngô đều lấy lý do sức khỏe cô ta không tốt để từ chối.
Trần Hạo Hiên, đã giết Ngô Lan Hương sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận