Thần Y Tiểu Vương Phi

Hình ảnh Hạng Nguyên Hoán bị phi tiêu độc bắn trúng, ngất xỉu được Bạch
Thiên Hoan, Ngưu Quang và Vương Toàn mang đi bị một người ẩn nấp ở nơi
khác nhìn thấy, người nọ sau khi rời đi thì lẻn vào cửa sau phủ của lục
hoàng tử.

- Lại là hắn.

Hạ Ất Thần khi nghe tin thì hơi lộ vẻ kinh ngạc nhưng trong chốc lát đã chuyển thành giễu cợt:

- Mỹ nhân quả nhiên là họa thủy, ngay cả Hạng Nguyên Hoán trước giờ không gần nữ sắc cũng tự nguyện vì nữ nhân mà dâng mạng!

- Chủ tử, bây giờ chúng ta có cần phái người đi ám sát đại tiểu thư Thượng thư phủ không?

- Không cần!

Khóe môi Hạ Ất Thần nhếch lên đầy mưu mô:

- Một nữ nhân không gây ra nổi sóng gió gì, vốn định trừ khử nàng ta
nhưng nhờ nàng ta mà bỏ đi được mối họa lớn hơn là Hạng Nguyên Hoán, bổn hoàng tử tạm tha nàng ta một mạng.

- Nếu độc trên người Hạng thế tử được giải thì e là cũng………

Hạ Ất Thần tự tin phất phất tay:

- Độc này bổn hoàng tử vất vả lắm mới tìm được, thiên hạ căn bản không có mấy người biết chứ đừng nói là giải. Đi đi, chỉ cần Hạng Nguyên Hoán
chết thì lập tức báo cho bổn hoàng tử.

- Dạ!

***

Bạch Thiên Hoan không đưa Hạng Nguyên Hoán về Hạng thân vương phủ hay về
Thượng thư phủ mà đưa hắn đến một y quán nhỏ thoạt nhìn vô cùng tầm
thường.

Vương Toàn cõng Hạng Nguyên Hoán, Ngưu Quang che bả
vai theo sau, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu, Vương Toàn hơi do dự một chút
nhưng Bạch Thiên Hoan đi phía trước, ông đành phải kiên trì cõng Hạng
Nguyên Hoán tiến vào.

Nào ngờ, sau khi đi vào, băng qua hậu đường y quán, một mặt tường mở ra, bên trong có tầng hầm bí ẩn.

Mọi người theo bậc thang bước xuống, sau khi chạm đất thì thấy trong tầng
hầm dưới đất sáng ngời như bên ngoài, mấy viên dạ minh châu được treo
trên nóc chiếu sáng khắp phòng, trong không gian bằng phẳng đặt đủ loại
giá gỗ, trên giá là vô số bình sứ với kích cỡ, kiểu dáng và màu sắc
không giống nhau, khắp nơi thoang thoảng mùi hương thảo dược.

- Chú ý đừng đụng đến mấy cái giá, đi theo ta.

Bạch Thiên Hoan dẫn Vương Toàn và Ngưu Quang đi một mạch đến gian phòng
trong cùng, nơi đó có đặt một chiếc giường nhỏ, nàng dặn Vương Toàn đặt
Hạng Nguyên Hoán lên giường.

Bạch Thiên Hoan kéo tay Hạng Nguyên Hoán qua cẩn thận bắt mạch.

Vương Toàn ở bên cạnh lo lắng hỏi thăm:

- Bạch cô nương, thế tử gia không có chuyện gì chứ?

Bạch Thiên Hoan giơ tay lên, mặt không chút thay đổi nói:

- Độc hắn trúng là Thập trùng dẫn.

Thập trùng dẫn là loại độc dùng mười loại trùng độc luyện thành, nếu muốn
giải độc thì nhất thiết phải biết thứ tự chế luyện của mười loại trùng
độc mới có thể điều chế ra đúng thuốc giải.

Hạng Nguyên Hoán là vì nàng mới trúng độc này, nếu không có hắn thì bây giờ………..người
nằm ở đây chỉ e là nàng, hắn……….lại dùng mạng của mình để bảo vệ nàng.

- Chúng ta vẫn nên mau về phủ tìm thái y…………

Vương Toàn chưa nói xong đã bị Ngưu Quang ngắt lời:

- Đại tiểu thư có cách cứu chủ tử mà, phải không?

Ngưu Quang tự tin nhìn Bạch Thiên Hoan, lần đầu tiên gặp nàng, trực giác của hắn đã cho biết nàng không phải là một nhân vật đơn giản.

Vương Toàn vô cùng kinh ngạc.

Bạch Thiên Hoan khẽ mỉm cười.

- Lấy bình thứ chín trên kệ thứ hai hàng thứ ba từ trái qua và hộp thứ
nhất trên kệ thứ ba hàng thứ tư từ phải qua đem tới cho ta.

Ngưu Quang và Vương Toàn nhìn nhau rồi chia ra đi lấy thứ mà Bạch Thiên Hoan yêu cầu.

***

Mặc dù Bạch Thiên Hoan có thể giải độc trên người Hạng Nguyên Hoán nhưng
quá trình giải độc cũng rất phiền phức, mãi đến nhá nhem tối nàng mới
tuyên bố độc trên người hắn đã được giải, Ngưu Quang và Vương Toàn bận
rộn cả buổi chiều mệt mỏi ngồi bệt trên mặt đất, Bạch Thiên Hoan thì gục ở bên giường Hạng Nguyên Hoán ngủ thiếp đi.

Khi Hạng Nguyên Hoán tỉnh lại thì thấy Vương Toàn nằm hình chữ đại trên mặt đất, Ngưu
Quang vai quấn băng vải gối lên đùi Vương Toàn ngủ.

Ngón tay hắn vừa động thì chạm đến một mái tóc đen, hắn cúi đầu nhìn thì thấy
một dung nhan mỹ lệ xuất trần đang ngủ chiếu vào trong mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui