Ngô Bình dừng lại một lát rồi hỏi tiếp: “Anh Ba, vậy phương pháp hít thở mà anh đang luyện, anh có từng nói với ai không?”
Từ Quý Phi suy nghĩ vài giây, sau đó đáp: “Em trai, người biết phương pháp hít thở của anh chỉ có đệ tử nhỏ nhất là Mạnh Hãn”.
Advertisement Ngô Bình: “Anh Ba, đệ tử của Chu Phật Sinh là Vương Hành Thông đang cấu kết với Lâm Thiên Vương, bọn chúng đang định hại anh để cướp lấy phương pháp hít thở kia.
Vương Hành Thông nói thông tin về phương pháp hít thở của anh, hắn nghe được từ chỗ đệ tử của anh”.
Câu nói của Ngô Bình khiến Từ Quý Phi chết đứng, ông ấy chắc hẳn phải cảm thấy rất đau lòng.
Từ Quý Phi trầm giọng nói: “Em trai, chuyện này không thể nói rõ qua điện thoại.
Anh đang ở tỉnh, chú đang ở đâu, anh đến tìm chú”.
Ngô Bình thoáng ngạc nhiên: “Anh đang ở tỉnh sao? Vậy thì quá tốt rồi, em đang ở phố Lệ Thuỷ”.
Lúc đó đã là chín giờ tối, Từ Quý Phi thoắt ẩn thoắt hiện, xuất hiện ở trong vườn nhà Ngô Bình như một bóng ma.
Từ Quý Phi vừa đến, Ngô Bình lập tức biết ngay.
Anh vội vã mời Từ Quý Phi vào phòng đọc sách.
Đoàn công tác của Đường Tử Di ai nấy đều mệt rã rời nên đã đi ngủ từ lâu.
Từ Quý Phi và Ngô Bình nói chuyện nhỏ tiếng để không làm phiền những người khác.
Từ Quý Phi vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, nói: “Em trai, việc này anh phải xin lỗi chú, vốn anh không nên tiết lộ với người khác về phương pháp hít thở này.
Nhưng có một hôm anh uống say, đã tiết lộ với đệ tử Mạnh Hãn một số chuyện.
Ngoài cậu ấy ra thì không ai biết anh đang luyện một phương pháp hít thở lợi hại cả”.
Ngô Bình lắc đầu đáp: “Anh Ba, giờ không phải lúc tự trách mình.
Anh nghĩ có phải do Mạnh Hãn tiết lộ thông tin này cho đối phương không?”
Từ Quý Phi thở dài đáp: “Nhưng ngoại trừ hai chúng ta, chỉ có cậu ấy biết được chuyện đó, thậm chí đến Trác Khang còn không biết.
Nếu không phải do cậu ấy tiết lộ thì còn có thể là ai được kia chứ?”
Ngô Bình: “Anh Ba, vậy em hỏi anh một câu.
Anh cho rằng cậu ấy tiết lộ có chủ ý hay chỉ vô tình?”
Từ Quý Phi thoáng chút do dự, đáp: “Mạnh Hãn là đứa trẻ đến từ nông thôn, tâm địa lương thiện, lại vô cùng thật thà.
Anh thực sự không tin cậu ấy sẽ bán đứng anh”.
Ngô Bình: “Bất luận là tin hay không tin, cố tình hay vô ý thì chúng ta cũng phải điều tra rõ ràng.
Anh Ba, anh bảo Mạnh Hãn đến đây một chuyến được không?”
Từ Quý Phi gật đầu, lấy điện thoại gọi cho Mạnh Hãn.
Thế nhưng, đầu dây bên kia không ai nhấc máy.
Điều đó khiến tâm trạng ông ấy càng trùng xuống.
Ngô Bình an ủi: “Anh Ba, Mạnh Hãn không nghe điện thoại không có nghĩa là cậu ấy đã phản bội anh”.
Từ Quý Phi mặt sầm lại, nói: “Em trai, hôm nay anh ở lại nhà chú đột phá cảnh giới Tiên Thiên”.
Ngô Bình không hề ngạc nhiên.
Ngay khi Từ Quý Phi vừa tới, anh đã biết ông ấy có thể đột phá cảnh giới rồi.
Từ Quý Phi khổ luyện cảnh giới Thần nhiều năm, cái gốc đã vững.
Sau đó lại được Ngô Bình truyền cho phương pháp hít thở lợi hại nên tu vi tăng lên nhanh chóng, trong thời gian ngắn đã luyện được thần ý, thần thức.
Mặc dù hiện giờ chưa luyện được quyền ý nhưng trình độ của ông ấy đã hơn xa một cao thủ cảnh giới Thần thông thường.
“Vậy cũng tốt, em sẽ bảo vệ anh”, Ngô Bình đáp.
Cảnh giới Tiên Thiên hay còn gọi là cảnh giới Trúc Cơ.
Để lên tới cảnh giới Tiên Thiên thì cần phải chú ý đến rất nhiều tiểu tiết, nếu không có sư phụ truyền dạy thì rất khó tự ngộ ra.
Ngô Bình từng đọc rất nhiều sách về cảnh giới Tiên Thiên, có anh ở bên cảnh chỉ điểm thì Từ Quý Phi có thể đột phá cảnh giới một cách thuận lợi hơn.
Một nén hương được đốt lên, hai người họ tắm rửa thay quần áo, thả lỏng tinh thần rồi chuẩn bị ngồi xuống thiền, chuẩn bị đột phá cảnh giới Tiên Thiên.
Có nhiều người trong thiên hạ phải thử đến bảy tám lần mới đột phá được cảnh giới này thành công.
Một số người có tố chất tốt hơn thì hai, ba lần, sau khi tích lũy đủ kinh nghiệm thì mới đột phá thành công.