"Ông Dương, đừng tức giận.
Ông có thể mua được một biệt thự lớn ở Nhất Phẩm Giang Sơn mà còn để ý đến phí tư vấn năm vạn tệ kia à?"
Hồ Thành Đông lập tức thay đổi sắc mặt, cố lấy lòng Dương Chí Kiên: “Tôi nghe nói một biệt thự ở Nhất Phẩm Giang Sơn có giá mười vạn tệ một mét vuông.
Biệt thự rộng bảy trăm hai mươi mét vuông của ông có giá bảy ngàn hai trăm vạn.
Chậc chậc, ông thực sự kiếm được nhiều tiền, giỏi hơn tôi rất nhiều."
Trong lòng Dương Chí Kiên cảm thấy thoải mái, mạnh miệng nói: "Chúng ta là bạn học cũ nhưng ông lại nhất quyết đòi tôi phí tư vấn, còn thu năm vạn tệ, ông quá không có nghĩa khí đấy."
"Ha ha, tôi sẽ không lấy tiền của ông một cách vô ích đâu, chỉ cần ông đợi tôi hai mươi phút, tôi sẽ lập tức giúp ông vẽ bản thảo trang trí, cam đoan ông sẽ hài lòng."
Nói xong những lời này, Hồ Thành Đông đi đến văn phòng của mình để vẽ bản thảo trang trí.
Các công ty chính quy như Không Gian Sáng Tạo có các khuôn mẫu cố định cho bản thảo trang trí của họ.
Chi phí trang trí các loại và cách tính phí đầu do công ty quy định.
"Tiểu Lữ, cậu hãy đổi số tiền tính phí lên gấp năm lần số tiền ban đầu." Hồ Thành Đông nhỏ giọng nói với trợ lý của mình.
"Giám đốc Hồ, ngài điên rồi! Nếu tự ý làm trái tiêu chuẩn tính phí của công ty, ngài sẽ bị đuổi khỏi công ty!" Tiểu Lữ trầm giọng nhắc nhở.
"Ha ha, gan lớn no chết, gan nhỏ đói chết."
Hồ Thành Đông nhỏ giọng nói: "Khách hàng này là bạn học cũ của tôi, ông ta bỏ ra bảy ngàn hai trăm vạn để mua một căn biệt thự lớn ở Nhất Phẩm Giang Sơn.
Nếu tôi có thể chém ông ta một đao thật mạnh thì có thể kiếm được vài năm tiền lương miễn phí.
Đương nhiên, nếu như cậu đi theo tôi thì tôi sẽ không bạc đãi cậu!”
Tiểu Lữ nghiến răng nghiến lợi nói: "Cầu phú quý trong nguy hiểm.
Giám đốc Hồ, tôi nghe lời ngài!"
Mười lăm phút sau, Dương Chí Kiên và Đỗ Kỷ đã đọc xong phương án trang trí do Hồ Thành Đông đưa cho.
"Cái gì? Tổng chỉ phí trang trí là tám trăm vạn?"
Dương Chí Kiên gầm nhẹ nói: "Hồ Thành Đông, ông coi tôi như một con cừu béo à!"
"Ai da, ông Dương, đừng tức giận.
Trang trí ở Không Gian Sáng Tạo của chúng tôi luôn có chất lượng cao, thiết kế thời thượng, dịch vụ xuất sắc.
Tiếng lành đồn xa.
Tiêu chuẩn tính phí của chúng tôi cao hơn các công ty khác cũng là điều bình thường."
"Nhưng chỉ phí trang trí của ông cao hơn người khác gấp mười lần!"
"Ha ha, ông còn trả tiền nhà bảy ngàn hai trăm vạn được thì phí trang trí chỉ tám trăm vạn sao có thể không trả được chứ?"
"Tiền phí của ông cao quá.
Tốt nhất tôi nên tìm một công ty trang trí khác."
Nghe vậy, Hồ Thành Đông không thể ngồi yên.
Ông ta không muốn một con cừu béo như Dương Chí Kiên bị người khác làm thịt.
"Ồ, vậy tôi giảm giá cho ông năm mươi vạn nhé?"
"Tám trăm vạn trừ năm mươi vạn, chính là bảy trắm năm mươi vạn.
Chỉ phí trang trí của ông vẫn còn quá cao."
Dương Chí Kiên vẫn thấy nó quá đắt.
Đúng lúc này, hai người đàn ông khoảng ba mươi bốn mươi tuổi bước vào Không Gian Sáng Tạo.
"Ngài Trương, chào buổi sáng."
"Ngài Lý, chào buổi sáng."
Trong số các nhân viên chủ động chào hỏi hai người này có Hồ Thành Đông.
Hai người này, một người béo một người gầy.
Người đàn ông gầy gò là Trương Đông Hải, tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Hào.
Người đàn ông béo là Lý Thái Quỹ, chủ sở hữu Không Gian Sáng Tạo.
"Ngài Dương, anh Đỗ, không ngờ hai người cũng đến đây.
Thật trùng hợp."
Trương Đông Hải nhìn thấy Đỗ Kỷ, trong lòng rung động, chủ động đi tới chào hỏi: "Hai người có nhà cần sửa sang sao?".