Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ


Ngón tay nàng dừng lại nơi thắt lưng hắn hồi lâu không nhúc nhích, cũng không có ý định cởi ra, Cửu Hoàng thúc thật sự mất hết kiên nhẫn, dứt khoát xoay người đè Phượng Khương Trần nằm xuống dưới, hạ thân hắn đã trướng đến đau rồi nhưng vẫn không dám lộn xộn, hắn cẩn thận nắm lấy tay Phượng Khương Trần đặt vào nơi đó của mình.

“Động đi…” Cửu Hoàng thúc gấp muốn khóc tới nơi, trước kia tự mình dùng tay giải quyết thì không nói, nhưng hôm nay ôm mỹ nhân trong ngực, hắn hoàn toàn phải dựa vào tay của Phượng Khương Trần, cho nên đây hoàn toàn không chỉ đơn giản là một lời thúc giục tràn ngập bi thương bình thường nữa.

“Ngài…” Hai tay Phượng Khương Trần cứng đờ, nhưng vẫn không buông cái thứ nóng rực kia ra, chỉ là nàng không tin nổi Cửu Hoàng thúc vậy mà vẫn có thể nhịn được, hắn cũng quá lý trí rồi đấy.

Thấy mặt mày Phượng Khương Trần hơi ngẩn ra, lòng Cửu Hoàng thúc mềm xèo, cúi xuống hôn một cái vào khóe môi nàng: “Nếu nàng không muốn thì thôi, ta không miễn cưỡng nàng.

” Không cho nàng một danh phận ta đã áy náy lắm rồi, sao có thể miễn cưỡng nàng được nữa.

Mấy lời này Cửu Hoàng thúc không nói ra, chỉ dùng hành động thực tế để chứng minh.

Cửu Hoàng thúc ghé sát xuống người Phượng Khương Trần thở dốc, vẻ mặt lại vô cảm nhưng nhuốm đầy màu tình dục, nhìn qua giống hệt như một đóa mẫu đơn đang chực đến mùa nở rộ, thực sự đẹp tới bức người, nhưng đáng tiếc cả hai người đều không nhìn thấy được.

Lúc động tình không phải chỉ có mỗi nữ nhân là xinh đẹp động lòng người, mà cả nam nhân cũng có thể toát ra vẻ phong tình mị hoặc, đáng tiếc bây giờ quá tối, Phượng Khương Trần không thể nhìn thấy được vẻ mặt này của Cửu Hoàng thúc.

“Ta…” Phượng Khương Trần xoa xoa cái mũi chua xót.

Không phải là nàng không muốn, nhưng thực sự không biết nên mở miệng nói ra như thế nào.

“Khương Trần, nàng động tay đi, ta khó chịu lắm.

” Cửu Hoàng thúc như rơi vào bể tình dục nên không hề phát hiện ra Phượng Khương Trần đang có gì đó sai sai, vẫn không ngừng dẫn dắt nàng giúp hắn phóng thích.

Tay Phượng Khương Trần vẫn đang giữ phân thân nóng bừng của hắn, nhưng rõ ràng như vậy không thể thỏa mãn được Cửu Hoàng thúc, hạ thân không được giải phóng khiến hắn bức bối không thôi, Cửu Hoàng thúc bắt đầu phiền não, nghĩ thầm mình còn muốn nhiều hơn nữa, nhiều hơn nữa… Cửu Hoàng thúc lui về phía sau bắt đầu cởi quần mình ra, khi ngón tay đụng tới phần vải trắng quấn bên hông thì hắn hơi sửng sốt một chút, lập tức cảm thấy may mắn vì trời đêm nay đủ tối, hắn quấn nhiều phần vải bên hông để đề phòng, đương nhiên Phượng Khương Trần sẽ không phát hiện ra.

Chẳng mấy chốc quần áo của cả hai đều bị lột ra hết, hai người trần trụi quấn quít lấy nhau, đây là lần đầu tiên Phượng Khương Trần dùng tay trần chạm vào chỗ đó của hắn mà không qua một lớp quần áo nào.

Thật thô, thật lớn, thật nóng… giống hệt như một cây gậy, một bàn tay nàng không thể cầm hết được, Phượng Khương Trần không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, thứ này của hắn lớn như này liệu thân thể nàng có chịu được không đây, nghe nói lần đầu tiên rất đau… Phượng Khương Trần bắt đầu thấy hơi chùn, dù sao Cửu Hoàng thúc cũng đã nói sẽ không miễn cưỡng nàng, vậy thì chờ đi, chờ nàng lớn hơn tí nữa cũng được.

“Phát ngốc gì đấy, mau động tay đi, không phải nàng muốn ta nghẹn chết đấy chứ.

” Tới lúc này rồi nữ nhân dưới thân còn thất thần được, Cửu Hoàng thúc cực kì bất mãn, hắn ghé xuống cắn một cái lên ngực nàng xem như trừng phạt.

“A…” Cả người Phượng Khương Trần run lên, tấm lưng hơi cong về trước, dáng vẻ muốn được yêu thương.

“Khương Trần, cơ thể nàng thật nhạy cảm.

” Cửu Hoàng thúc vẫn không chịu buông ra, cắn cắn bầu ngực nàng, tay bên kia phủ lên phần ngực còn lại, đầu ngón tay hơi day day đầu nhũ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui