Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ


“Ưm… A, ngài nhẹ, nhẹ chút đi.

” Phượng Khương Trần thấy đau, bàn tay đang nắm côn thịt nóng rực của hắn cũng hơi siết lại, nhịn không được mà kêu, không hề nghĩ tới động tác này của nàng vô tình làm cho thứ kia của Cửu Hoàng thúc lại trướng lớn thêm một vòng.

“Thứ này của ngài cũng quá lớn rồi.

” Phượng Khương Trần nín thinh, một tay không đủ thì hai tay, lúc nàng nâng tay lên vô tình đụng trúng phần vải trắng bên hông Cửu Hoàng thúc, nhưng Phượng Khượng Trần không nghĩ nhiều, lúc này cũng không muốn động não.

Quần áo hai người bọn họ rơi vãi xung quanh, trong lúc hai người quần nhau có quần áo dây vào, cách phải vải dệt là chuyện bình thường.

Đầu ngón tay Phượng Khương Trần lạnh lẽo nhưng nhẵn nhụi tỉ mỉ, là người đã quen cầm dao cầm kéo phẫu thuật nên ngón tay nàng cũng sở hữu chút lực, khi hai tay Phượng Khương Trần giữ lấy phân thân của hắn mà lên xuống không ngừng, cái loại cảm giác thoải mái đến mất hồn này khiến Cửu Hoàng thúc nghĩ rằng không chiếm được Phượng Khương Trần cũng không sao, quá thoải mái rồi.

Phượng Khương Trần chỉ mới dùng tay thôi mà đã làm hắn sướng tới mức này… “Khương Trần, ta rất vui, lần đầu tiên trong đời ta thấy vui như vậy.


Cửu Hoàng thúc nói, vừa thỏa mãn rên rỉ, nhưng rất nhanh hắn lại thấy khó chịu, hắn càng được thỏa mãn thì càng muốn nhiều hơn nữa… “Khương Trần, nàng nhanh hơn một chút, nhanh hơn chút nữa.

” Cửu Hoàng thúc liên tục thúc giục nàng, lực đạo trên tay hắn tăng thêm khiến Phượng Khương Trần cũng bắt đầu thở dốc, cả người không còn chút sức lực nào… “Tay ta đau lắm rồi, ngài tự làm đi, muốn nhanh thế nào thì làm nhanh thế ấy, kẻo ta làm chậm ngài lại hối hận bây giờ…” Phượng Khương Trần mệt đến mức thở hổn hển, buông thả hai tay rồi nằm phịch xuống giường, một bộ dạng mặc ngươi thích làm gì thì làm.

“Nàng nói gì cơ?”
Cửu Hoàng thúc chỉ cảm thấy cả người đột ngột nóng bừng lên, hơi co giật một cái, một dòng chất lỏng ấm áp phóng thẳng lên người Phượng Khương Trần, trong không khí lập tức ngập tràn một mùi hương ngai ngái…
Cửu Hoàng thúc ghé sát lên người Phượng Khương Trần, ngón tay đang chạm vào nàng khẽ gãy một cái, cả người hắn từ trên xuống dưới như đang thở ra mùi vị sung sướng, ý cười trên môi càng lúc càng đậm…
Cửu Hoàng thúc thực sự không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi suôn sẻ như vậy, hắn âm thầm vạch kế hoạch, bày ra trăm phương ngàn kế lâu như vậy mà rốt cuộc gì cũng không cần làm, chỉ cần thật lòng thật dạ đối xử là đã đổi lấy được chân tâm của Phượng Khương Trần.

Cửu Hoàng thúc mắc bệnh ưa sạch sẽ, chán ghét nữ nhân, không thích gần gũi người khác, sẽ không chịu nổi nếu trên người mình vướng bẩn hay thân thể nhớp nháp, nhưng lúc này đây hắn lại không nhúc nhích, vẫn gắt gao ôm chặt thân thể mềm mại dính đầy mồ hôi của Phượng Khương Trần, không thèm để ý đến cự vật của mình đang bất động trong người nàng.

Năm tháng tĩnh lặng, một đời an yên.

Hắn và Phượng Khương Trần cứ như vậy cùng nhau đi hết quãng đường này, vậy cũng tốt.

Đương nhiên suy nghĩ này của hắn chỉ xuất hiện thoáng qua trong nháy mắt, lúc này thân thể không còn nghe lời hắn, Cửu Hoàng thúc chỉ hi vọng thời gian sẽ mãi dừng lại tại khoảnh khắc này.

Đáng tiếc rằng thời gian đương nhiên không thể nào dừng lại, Phượng Khương Trần cũng không thể chịu được nếu một tên nam nhân to lớn cứ đè lên người nàng như vậy, nhất là khi phân thân của hắn vẫn còn ở trong cơ thể nàng chưa hề rút ra.

“Xem nàng kìa.

” Cửu Hoàng thúc được giải phóng, cảm thấy cực kì hài lòng thỏa dạ, nhưng còn nàng thì sao… Ui ui ui… Nàng thấy khó chịu, vô cùng khó chịu, cảm giác toàn thân đau nhức, đau đến rã rời.

Tên khốn chết tiệt, nếu đã xong rồi thì rút ra giùm, còn ở bên trong nàng làm cái gì nữa… Ôi ôi… Đột nhiên nàng thấy hối hận vì đã nói ra mấy lời kia quá, nếu sớm biết cơ thể tên này lại có thể cứng như sắt vậy thì đánh chết nàng cũng không nói mình đồng ý để cho hắn làm.

Rõ ràng vừa mới dùng tay thỏa mãn hắn, hắn cũng đã bắn ra rồi, thế mà nói còn chưa dứt câu hắn lại cứng lên, thậm chí còn phản ứng nhanh không cần thiết nhắm ngay tiểu huyệt non nớt của nàng mà xông vào, nàng còn chưa kịp kêu đau một tiếng hắn đã bắt đầu xỏ xuyên… Nàng vừa bật ra một tiếng rên vì đau đớn, ngay lập tức đôi môi bị nam nhân nằm trên mình cúi người ngậm lấy, nuốt hết âm thanh của nàng vào bụng, sau đó còn không thèm để ý đến vẻ mặt thống khổ của nàng mà cứ điên cuồng nhấp ra nhấp vô, giống kiểu trăm năm qua chưa từng gặp được nữ nhân nào, hệt như thiếu hơi gái vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui