Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ


Bên ngoài… Lời đồn đầy trời, thế nhân sẽ các loại lời khó nghe, chua xót, toàn bộ gia tăng trên người nữ nữ yếu đuối Phượng KhươngTrần này.

Mà kể từ sau khi Phượng Khương Trần bị sỉ nhục ở ngoài cổng thành, bên ngoài Phượng phủ cũng đã bị người vây đầy, chờ đợi để xem trò cười của Phượng Khương Trần, chờ để xem cái người tên là Phượng KhươngTrần này.

Những người đó đánh giá Phượng Khương Trần còn thấp hơn ba phần so với những nữ tử Thanh Lâu, tuỳ tiện bình phẩm người khác, cứ mở miệng là đánh giá người khác, Phượng Khương Trần ở trong mắt bọn họ chính là một món hàng hóa đang chờ định giá mà bán.

Lúc trước, Phượng Khương Trần đóng cửa để dưỡng bệnh, những lời đồn đại vô căn cứ này cũng được không truyền tới, mà hôm nay nàng vừa mới khỏi bệnh đã muốn ra ngoài, dù cho Phượng Khương Trần dù có thế nào cũng không thèm để ý, nhưng Chu Hằng cũng không hy vọng Phượng Khương Trần đi ra ngoài rồi sẽ phải chịu tổn thương lần thứ hai.

Cho dù thế nào đi chăng nữa thì người nữ tử này cũng có ơn với hắn.


Là một người có thâm niên trong làng tai tiếng, Phượng Khương Trần hiểu rất rõ sức mạnh của lời đồn, nhưng nàng không thể ngờ lời đồn lần này nó lại dữ dội hơn bao giờ hết.


Vừa ra khỏi Phượng Phủ, nàng đã bị người người vây xem.

Những ánh mắt xem thường, khinh bỉ, soi mói và bỡn cợt chăm chăm vào nàng, thậm chí họ còn bàn tán ngay trước mặt nàng.

“Đôi mắt quá nhỏ, chỉ được nước câu dẫn người khác”
Có một người nói một câu, lập tức có người khác tiếp lời: “Thực sự đôi mắt kia hấp dẫn thật đó, ca ca đây chỉ nhìn thôi cũng thấy hứng”
“Mông nhỏ quá, sinh con không tốt”
“Chậc… Một nữ nhân như thế, ngươi dám để nàng ta sinh hài tử cho ngươi à, có lẽ nàng ta còn không biết cha hài tử là ai đó”
“Cũng đúng”
“Nhìn qua cũng thấy bốc lửa, không biết trên giường như thế nào”
“Chậc chậc, không biết cần bao nhiêu bạc mới có thể lên giường với Phượng tiểu thư đây?”

“Bạc? Có lẽ Phượng tiểu thư không thích bạc của ngươi đâu, người ta thích dùng sức mạnh cơ.


“Ha ha ha…”
Ngoại trừ những lời này ra, không thiếu hạ nhân của bà mối lại gần nàng, nói lão gia nhà họ muốn nạp nàng làm thiếp, mà những người mở miệng ngỏ ý không ai không có tiếng xấu muôn đời.

Thậm chí còn có Thanh lâu Quy Công tới hỏi, Phượng Khương Trần có ý định bán mình và treo bảng tên tiếp khách hay không, thanh lâu của bọn họ nhất định sẽ đưa giá ao.

Phượng Khương Trần coi như không nghe thấy và đi thẳng về phía trước, trên khuôn mặt nàng xuất hiện nụ cười chế nhạo.

Nếu bảo chuyện ngày hôm nay không có người ở đằng sau dựt dây, đánh chết nàng cũng không tin.

Hôm nay nàng cố ý ra ngoài, ngoại trừ để thay thuốc cho Nhị phu nhân, còn muốn chứng minh cho kẻ đứng đằng sau tung tinh đồn biết, phương pháp này không thể đánh bại Phượng Khương Trần nàng, đừng lãng phí tâm tư mà thừa cơ thu tay lại.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận